Phân Tích Nhân Vật Nam Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa

Video các nhân vật trong chiếc thuyền ngoài xa

Đề Bài: Phân Tích Nhân Vật Nam trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa

Phân Tích Nhân Vật Nam Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa

Phân Tích Nhân Vật Nam Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa

I. Dàn ý Phân Tích Nhân Vật Nam Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa (Chuẩn)

1. Khai Mạc

Giới thiệu về truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa và nhân vật người đàn ông làm nghề chài.

2. Phần Thân Bài

– Nguồn Gốc: Là một ‘anh chàng cục tính nhưng lại rất tốt bụng’, vì bỏ trốn khỏi quân ngụy nên phải trải qua cuộc sống đầy gian khổ và thiếu thốn.

– Vẻ Ngoại Hình: Cao lớn, hình thể mạnh mẽ, với mái tóc bồng bềnh như tổ quạ, tấm lưng rộng và cong như chiếc thuyền, cùng với hàng lông mày cháy nắng và đôi mắt đầy mê hoặc, tạo nên một hình ảnh khắc khổ, thô kệch đặc trưng cho người lao động nghèo miền biển.

– Tính Cách:+ Ban đầu, ông là một người đàn ông hiền lành, không bao giờ đánh vợ con.+ Mang đậm tình thương, luôn sẵn sàng giúp đỡ người phụ nữ làm nghề chài.+ Gánh trách nhiệm đối với gia đình, sống cuộc sống đầy khó khăn nhưng vẫn không bao giờ bỏ rơi vợ con.+ Là nạn nhân của cảnh nghèo đói.

+ Bị đeo bám bởi cảnh nghèo, tâm hồn chuyển biến, trở nên đen tối, tàn nhẫn:· Gây tổn thương vô tình khiến người vợ phải chịu những cú roi ‘ngày một đau đớn hơn, từng ngày một nặng nề hơn’· Phát ngôn đầy chất mắng, lời nguyền rủa độc đáo ‘Mày phải chết đi. Cả nhà mày phải chết sạch sẽ’

+ Tính ích kỷ, tàn nhẫn, vì đau khổ cá nhân mà đem lại nỗi đau và bất hạnh cho người khác

3. Phần Kết Bài

Nhận định tổng quan về nhân vật.

II. Mẫu Bài Viết Phân Tích Nhân Vật Nam Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa (Chuẩn)

Trong thời kỳ đổi mới văn hóa, Nguyễn Minh Châu nổi bật là một tinh anh văn chương và nhà văn tài năng. Các tác phẩm của ông chủ yếu tập trung vào cuộc sống con người trong giai đoạn hậu chiến, với sự quan tâm đặc biệt đến số phận và trách nhiệm của những người sáng tác. ‘Chiếc thuyền ngoài xa’ là một ví dụ tiêu biểu cho sự đổi mới và phong cách sáng tác của Nguyễn Minh Châu sau năm 1975. Truyện kể về hành trình thực tế của nhân vật Phùng tại một bãi biển nghèo ở miền Trung và thảm họa không hạnh phúc của người đàn bà làm nghề chài với người chồng vũ phu. Mỗi lớp cảm xúc đau lòng và thương tâm cho số phận của người phụ nữ làm nghề chài tăng lên đều khiến sự tàn bạo và tàn nhẫn của người chồng vô cùng đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, sau cùng, đằng sau sự lạnh lùng đó, là một câu chuyện dài về bản chất tính cách và sự biến đổi của người đàn ông ấy.

Nhân vật nam trong tác phẩm không được Nguyễn Minh Châu mô tả quá chi tiết, chỉ hiện diện thoáng qua góc nhìn của Phùng và trong câu chuyện tại tòa án huyện. Khi lần đầu tiên xuất hiện, anh ta có hình ảnh cao lớn, thô kệch, với mái tóc như tổ quạ, tấm lưng rộng và cong như chiếc thuyền, cùng với hàng lông mày cháy nắng và hai con mắt độc ác,… Những hành động tàn bạo như ‘rút chiếc thắt lưng của lính ngụy ra và quất vào lưng người phụ nữ’, cùng với những lời nói độc đáo như ‘Mày phải chết, cả nhà mày cũng phải chết’. Sự tàn nhẫn của anh ta không chỉ là sự bộc phát, mà còn diễn ra thường xuyên ‘ba ngày một lần nhẹ, năm ngày một lần nặng. Cả nước không có người chồng nào nặng nề như anh ta’. Những lời nói và hành động đó khiến Phùng và mọi người chứng kiến đều cảm thấy phẫn nộ, tức giận, không hiểu làm thế nào mà người đàn ông ấy có thể trở nên tàn ác như vậy.

Nếu không có câu chuyện của người phụ nữ làm nghề chài tại tòa án huyện, ấn tượng về nhân vật nam chỉ là sự tàn ác, xấu xa, tàn nhẫn. Khi lắng nghe những tâm tư của người phụ nữ, người ta mới nhận ra rằng người đàn ông ấy cũng đáng thương. Chỉ vì cuộc sống khó khăn mà tâm hồn đã thay đổi, từ một người lương thiện trở thành một bản ngã tàn ác, thô bạo che giấu.

Người đàn ông hàng chài, trước đây là một ‘chàng trai cục tính hiền lành’, chọn con đường trốn tránh lính ngụy, đối mặt với cuộc sống nghèo khó, đầy thử thách. Trong đôi mắt của Phùng, ông Đẩu không chỉ là một kẻ tàn nhẫn, mà còn là một người chồng, một nhân thân đầy ân nhân. Ngày xưa, khi còn trẻ, người đàn bà xấu xí, từng trải qua bệnh đậu mùa, khó có thể tìm được chồng. Nhưng người đàn ông hàng chài đã nâng niu, mang đến cho cô cuộc sống gia đình đúng nghĩa. Gia đình của họ có những khoảnh khắc hạnh phúc, đặc biệt khi thấy con cái no đủ và họ là một gia đình hạnh phúc.

Cuộc sống trên biển luôn bất ổn, khó khăn, đặc biệt khi gia đình có nhiều con, khiến mọi gánh nặng đều đè nặng lên vai người đàn ông này. Bởi vì cuộc sống khốn cùng, ông ta mới trở nên độc ác, tàn nhẫn. Không thể phủ nhận sự tàn ác trong hành động, lời nói của ông, nhưng cũng cần nhìn nhận một cách công bằng. Dù khổ cực, bần cùng, ông ta vẫn cố gắng giữ gìn vợ con. Qua đây có thể hiểu rằng hành động và sự thay đổi từ một anh chàng hiền lành, không bao giờ đánh vợ con thành một người tàn ác, vũ phu có thể được giải thích. Về bản chất, người đàn ông này là người hiền lành, chịu thương chịu khó, nhưng vì khó khăn quá mức, ông ta chọn con đường tiêu cực nhất, tồi tệ nhất, trút bực dọc, uất ức, mệt mỏi lên vợ con.

Nhìn vào ngoại hình đau khổ và giọng điệu rên rỉ đau đớn khi phát ngôn những lời chửi mắng, có thể thấy ông ta cũng đang chịu đựng sự đau khổ. Đau khổ vì nghèo đói, vô lực trước cuộc sống bế tắc. Người đàn ông cũng là nạn nhân của thời kỳ hậu chiến, mặc dù đáng thương nhưng cũng đáng trách. Những áp lực vô hình của cuộc sống đã biến ông ta thành một người độc ác, ích kỷ, tàn tâm ngay cả với những người thân yêu nhất. Vì khổ đau và những cảm xúc tiêu cực của bản thân, ông ta không chỉ làm tổn thương thể xác và tinh thần vợ mà còn tạo ra những tác động tiêu cực cho đứa con của mình.

Khi đọc xong tác phẩm của Nguyễn Minh Châu, người đọc không thể không suy ngẫm về cuộc sống, con người và số phận của những người trong câu chuyện. Chúng ta đau lòng vì người phụ nữ hàng chài giàu tình cảm, thấu hiểu cuộc sống; đồng thời, chúng ta cảm thấy thương xót và trách nhiệm đối với người đàn ông bị biến đổi bởi nghèo đói và khó khăn. Câu chuyện về gia đình người hàng chài nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống đầy những góc khuất, và nếu chúng ta không dành thời gian để cảm nhận, để thấu hiểu, chúng ta chỉ thấy nó xấu xí và đáng trách. Đúng như nhà văn Nam Cao đã viết: ‘Đối với những người xung quanh, nếu chúng ta không cố gắng hiểu họ, ta chỉ thấy họ gàn dở, ngốc nghếch, bần cùng, xấu xa, bỉ ổi… toàn bộ lý do để ta trở nên tàn nhẫn; ta không bao giờ thấy họ đáng thương; ta không bao giờ thương’.

“”””KẾT THÚC””””

Khám phá sâu hơn về thảm kịch gia đình của người phụ nữ hàng chài và những nguyên tắc nghệ thuật chôn giấu trong tác phẩm, ngoài bài văn mẫu ở đây, các bạn có thể tham khảo thêm: Đánh giá về vẻ đẹp ẩn sau người phụ nữ hàng chài trong tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa, Phân tích hai phát hiện đặc biệt của họa sĩ Phùng trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa, Phân tích hình tượng chiếc thuyền ngoài xa, Quan điểm nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu qua Chiếc thuyền ngoài xa.