Hà đã bị tổn thương tâm lý và nhiều lần có ý định tự sát. Từ năm 8 tuổi, anh của Hà đã có hành vi quấy rối tình dục em gái. Khởi điểm là việc sờ mó vào vùng kín của cơ thể. Hai anh em hay chơi đánh nhau bằng gối nên Hà nghĩ đây là một phần của trò chơi. Thế nhưng, lớn lên, khi được học kiến thức về cơ thể, về giới tính, Hà nhận ra đây là hành vi trái đạo đức. Năm 11 tuổi, Hà kể cho mẹ nghe. Mẹ im lặng không nói gì. Lên cấp 2, cô lại nói với mẹ, mẹ chỉ nói: “Anh em lớn lên với nhau, có tò mò về thân thể nhau là bình thường”.
Năm cấp 3, Hà lại mách mẹ thêm lần nữa. Lần này mẹ hỏi kỹ hơn, rằng anh đã làm những gì với Hà. Hà kể, anh đã dùng tay sờ soạng ngực, bộ phận sinh dục, dùng miệng kích thích vùng ngực, cạ bộ phận sinh dục của anh lên vùng kín, vùng ngực của em… Nghe con gái kể như vậy, mẹ Hà thở phào: “Thế thì không sao!”.
Bạn đang xem: Anh em tò mò về thân thể của nhau là bình thường?
Xem thêm : ✴️ Tầm gửi gạo
Với bà, nếu con trai đã quan hệ tình dục với em gái rồi thì việc này mới nghiêm trọng, còn tất cả những hành vi khác đều có thể chấp nhận được. Mẹ còn nói với Hà với giọng khá gắt: “Ngày xưa, mẹ cũng bị các em trai của mẹ làm vậy và mẹ vẫn coi họ là người thân bình thường. Mẹ có nói với bà ngoại điều đó đâu. Mẹ vẫn sống tốt như bây giờ, chẳng làm sao cả!”.
Hà im lặng suy ngẫm những lời mẹ nói với em từng ngày và cắn răng chịu đựng hành vi bỉ ổi của anh trai. Lần cuối cùng, Hà bị anh trai xâm hại tình dục là khi cô 17 tuổi, còn anh trai 22 tuổi. Hà cho biết, có thể anh có bạn gái nên đã không xâm hại em nữa.
Xem thêm : 8 Dấu hiệu nhận biết bị yểm bùa, bị chơi ngải, bị thư yểm(Cập nhật)
Ngoài xâm hại tình dục, anh trai Hà còn là một người bạo lực, thường xuyên đánh đập em. Không hài lòng việc gì, anh ta thường tát, giật tóc, đánh em. Anh của Hà lấy lý do của việc bạo lực em gái là để răn dạy em. Dù rất ấm ức nhưng Hà không dám mách mẹ chuyện này. Bởi Hà thừa biết, nếu có nói với mẹ thì cũng không giải quyết vấn đề gì. Bởi, mẹ sẽ nói với Hà: “Con làm sai thì mới bị đánh”. Có những lần, quá sức chịu đựng, Hà đã định lao ra cửa sổ để tự sát. Lúc đó, anh Hà mới giảm việc đánh em lại.
Suốt 18 năm im lặng, Hà đã không còn chịu đựng được nữa. Em liên tục nghĩ đến việc tự sát. Em đã tìm đến bác sĩ tâm thần, bác sĩ tâm lý để điều trị. Điều khiến em cảm thấy bất mãn là mẹ không tin tưởng em, luôn coi nhẹ việc con gái bị xâm hại tình dục. Bà cho rằng em làm quá lên với những hành vi “chưa gây hậu quả gì” của anh trai. Với bà, chuyện sờ mó bên ngoài không gây tổn hại gì và không có gì đáng lo lắng. Bà yêu cầu con gái “không được làm ầm ĩ” mà hãy im lặng, chấp nhận điều đó. Điều bà cần là “bảo vệ con trai”.
* Tên nhân vật trong bài đã được đổi
Nguồn: https://luatduonggia.edu.vn
Danh mục: Tổng hợp