Tất tần tật về cuộc khủng hoảng kinh tế 1929 đến 1933

Có nhiều nguyên nhân gây ra cuộc khủng hoảng kinh tế 1929 – 1933, nhưng có thể chia thành hai nhóm chính: nguyên nhân chủ quan và nguyên nhân khác quan.

Nguyên nhân chủ quan

  • Do sự mất cân đối giữa sản xuất và tiêu thụ, giữa thu nhập và chi tiêu, giữa nông nghiệp và công nghiệp ở Mỹ và các nước tư bản khác. Do sự phát triển không đồng bộ của công nghiệp hóa, đô thị hóa và thị trường chứng khoán, nhiều ngành công nghiệp chỉ sử dụng 60 – 80% công suất, nạn thất nghiệp thường xuyên xảy ra, sản xuất ồ ạt chạy theo lợi nhuận.
  • Đồng thời, do sự phân bổ không công bằng của thu nhập, đa số người dân không có khả năng tiêu thụ hết hàng hóa được sản xuất ra, dẫn đến tình trạng hàng hóa tồn đọng và giảm giá.
  • Ngoài ra, do sự sa sút của nông nghiệp do cạnh tranh với các nước xuất khẩu lương thực khác, nhiều nông dân phải vay mượn để duy trì sản xuất và sinh hoạt, gây ra áp lực lớn cho hệ thống tài chính.

Nguyên nhân khách quan

  • Do sự can thiệp của các chính sách kinh tế và chính trị của các chính phủ vào quá trình hoạt động của thị trường. Một trong những ví dụ điển hình là việc Mỹ áp dụng Luật Thuế Hải Quan Smoot-Hawley vào năm 1930, nhằm bảo vệ sản phẩm trong nước bằng cách tăng thuế nhập khẩu cao ngất ngưởng. Điều này đã gây ra sự phản đối mạnh mẽ từ các nước khác, dẫn đến cuộc chiến thương mại toàn cầu và suy giảm thương mại quốc tế.
  • Ngoài ra, do sự thiếu linh hoạt của hệ thống tiền tệ dựa trên tiêu chuẩn vàng, các chính phủ không thể điều chỉnh lãi suất và lượng tiền lưu thông để kích thích kinh tế, mà phải tuân theo quy luật của kim loại quý. Điều này đã gây ra sự thiếu hụt vốn cho các doanh nghiệp và người tiêu dùng, cũng như làm tăng giá trị của đồng tiền so với hàng hóa.

Tóm lại, cuộc khủng hoảng kinh tế 1929 – 1933 là kết quả của sự kết hợp giữa các yếu tố kinh tế và chính trị, cả trong và ngoài Mỹ. Cuộc khủng hoảng này đã gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho toàn thế giới.

ĐỌC THÊM: Chu kỳ kinh tế là gì? Các giai đoạn của chu kỳ kinh tế