TTWTO VCCI – Khối thương mại Mỹ Latinh và làn sóng thương mại tự do mới

frameborder="0" allow="accelerometer; autoplay; clipboard-write; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="">
Video mỹ la tinh gồm những nước nào

Khối các nước Mỹ Latinh đang trở thành tâm điểm của toàn cầu hóa mới với những nỗ lực chống lại làn sóng gia tăng của chủ nghĩa bảo hộ thương mại và chủ nghĩa dân tộc. Sự thúc đẩy thương mại tự do mới và toàn cầu hóa của khối Mỹ Latinh được thể hiện rõ nhất vào giữa tháng 7 khi các nhà lãnh đạo Chile, Colombia, Mexico và Peru gặp nhau để thảo luận về cách mở rộng phạm vi của khối thương mại Liên minh Thái Bình Dương, mà 4 nước này thành viên.

Nhận diện các vấn đề mới mà khu vực này đang phải đối mặt, đó là sự nóng lên toàn cầu, chiến tranh thuế quan, dân số già, nhưng các nước Mỹ Latinh cũng nhận thấy con đường tận dụng cơ hội hơn là những khó khăn phải vượt qua.

4 quốc gia thành viên của Liên minh Thái Bình Dương có tổng dân số 225 triệu người và GDP danh nghĩa gần 2,2 nghìn tỷ đô la -đều không phải là các cường quốc toàn cầu. Và đó là những gì làm cho lập trường của họ đối với toàn cầu hóa thậm chí trở nên ấn tượng hơn. Khối thương mại Mỹ Latinh nhằm mục đích xây dựng một mạng lưới thương mại rộng lớn, trong phạm vi toàn cầu, không giống như Sáng kiến ​​Vành đai và Con đường do Trung Quốc đề xuất. Giờ đây họ muốn mang lại nhiều đối tác hơn và tạo ra các thỏa thuận thương mại với các quốc gia bao gồm Ecuador và Hàn Quốc, Australia, Canada, New Zealand và Singapore. Hơn nữa, điều quan trọng là Liên minh Thái Bình Dương đang xem xét sáp nhập với Thị trường chung Nam Mỹ (Mercosur)- được thành lập vào năm 1991, bao gồm Argentina, Brazil, Paraguay và Uruguay.

Việc sáp nhập Liên minh Thái Bình Dương và Mercosur sẽ tạo ra một khối thương mại có quy mô lớn hơn nhiều, chiếm khoảng 86% nền kinh tế của Mỹ Latinh và 4/5 dân số của khu vực này. Đó là khoảng nửa tỷ người và sản lượng kinh tế 4,6 nghìn tỷ đô la. Chỉ riêng sản lượng kinh tế sẽ làm cho khối này trở thành nền kinh tế lớn thứ tư trên thế giới. Một sự hợp nhất của hai nhóm này, nếu được thông qua, sẽ là một lợi ích cho nền kinh tế toàn cầu. Trong hội nghị thượng đỉnh đầu tiên vào tháng 7 năm ngoái, Liên minh Thái Bình Dương và Mercosur đã đồng ý tăng cường hội nhập và tái khẳng định cam kết duy trì và củng cố hệ thống thương mại đa phương. Theo nhiều cách khác nhau, việc thúc đẩy hội nhập lớn hơn đánh dấu một bước ngoặt đáng chú ý đối với Mỹ Latinh, một bước ngoặt đã diễn ra trong nửa thế kỷ qua.

Các nhà lãnh đạo của Liên minh Thái Bình Dương và Mercosur hướng vào các đối tác tiềm năng ở châu Á để tìm lý do thúc đẩy toàn cầu hóa. Nếu không có thương mại toàn cầu hóa, sự trỗi dậy gần như kỳ diệu của các nền kinh tế châu Á như Hàn Quốc, Nhật Bản, Singapore và Trung Quốc trong vài thập kỷ qua sẽ không thể xảy ra. Khi các nền kinh tế châu Á điều chỉnh nền kinh tế của mình cho thương mại toàn cầu bắt đầu từ những năm 1960 và 1970, các nước Mỹ Latinh đang tập trung vào các chính sách bảo hộ thay thế nhập khẩu, thực chất là tìm cách sản xuất hàng hóa trong nước thay vì nhập khẩu. Họ đã làm điều này thông qua thuế quan khiến hàng nhập khẩu rất đắt đỏ. Những nỗ lực đó đã không hoạt động đặc biệt tốt trong thời gian dài. Khi các nền kinh tế châu Á mở rộng với những bước nhảy vọt, các nền kinh tế Mỹ Latinh bị đình trệ.

Hy vọng rằng các nhà lãnh đạo hiện tại đang thúc đẩy Liên minh Thái Bình Dương và Mercosur đã có những bài học từ lịch sử. Tuy nhiên, những thách thức phía trước không hề nhỏ. Một trở ngại là hai khối có cấu trúc thuế quan rất khác nhau. Rào cản thứ hai có khả năng xuất hiện từ thực tế trong nước của các quốc gia thành viên khác nhau. Ví dụ, Colombia đang là một phần của các cuộc đàm phán cho một thỏa thuận thương mại mới với New Zealand, trong khi phần lớn các hộ gia đình Colombia phụ thuộc vào chăn nuôi bò sữa để kiếm sống và cần được bảo hộ. Mỗi quốc gia đều có một số loại thách thức tương tự cần phải giải quyết.

Nguồn: Báo Công Thương