Top 5 Bài văn phân tích nhân vật Lang Liêu trong truyền thuyết ‘Bánh chưng, bánh giầy’ xuất sắc nhất

Trong thế giới truyện cổ dân gian, sự hiện diện của Thần, Tiên, Bụt, Phật… tạo nên yếu tố kỳ diệu, hoang đường. Những nhân vật siêu nhiên này giúp đỡ người nghèo, bảo vệ kẻ yếu, ban phép lạ cho người tốt và trừng phạt kẻ xấu trong cuộc sống. Truyền thuyết Bánh chưng, bánh giầy cũng có nhân vật Thần. Thần xuất hiện trong giấc mộng, mách bảo cho Lang Liêu nên làm vua “đúng, nhưng chưa đầy đủ”. Điều này là do ý kiến trước đó chỉ tập trung vào thế lực siêu nhiên, chưa đề cập đến vai trò và lòng trung hiếu của con người, đặc biệt là Lang Liêu.

Lang Liêu là một vị hoàng tử chăm chỉ, chỉ lo đồng áng và trồng lúa. Ông là người giàu đức, sống gần dân, hiểu rõ nghề nông là căn bản của dân tộc. Bị mồ côi mẹ, là hoàng tử bị “lép vế” trong hoàng tộc, nhưng nhờ lòng chăm chỉ và sáng tạo của mình, Lang Liêu được Thần mách bảo trong giấc mộng. Điều này chứng tỏ sự độ trì và lòng hiếu thảo của Lang Liêu, đến nỗi ‘thần bảo như dân bảo’.

Lang Liêu là người sáng tạo, biết tận dụng nguyên liệu sẵn có. Thần chỉ nói về giá trị của gạo, nhưng Lang Liêu đã tạo ra hai loại bánh ngon: bánh vuông tượng trưng cho đất và bánh tròn tượng trưng cho trời. Bánh của Lang Liêu không chỉ ngon miệng, mà còn mang ý nghĩa sâu sắc về sự giao hòa giữa con người với đất trời và thiên nhiên. Hình ảnh lá dong bọc ngoài, mĩ vị bên trong còn thể hiện tinh thần đoàn kết và sự quý trọng những giá trị của quê hương.

Truyền thuyết Bánh chưng, bánh giầy giải thích nguồn gốc và tính nhân văn của bánh truyền thống Việt Nam. Nó thể hiện niềm tự hào về nét đẹp truyền thống, tôn vinh phẩm chất của con người Việt Nam, qua hương vị Tết đậm đà. Sâu xa hơn, truyện là biểu tượng của ý thức lấy nước, lấy dân làm gốc, tôn trọng nghề nông, biết ơn tổ tiên, kính trời đất với lòng hồn hậu, chân thành của con người Việt Nam.