Cảm xúc của tôi về bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến?

Đề bài: Cảm nghĩ và cảm xúc về bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến?

I. Kết cấu ý Cảm xúc về bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến?

1. Bắt đầu:

– Giới thiệu về tác giả Trần Đăng Khoa: một nhà thơ tài năng từ thuở nhỏ, sáng tạo nhiều bài thơ dành cho trẻ em.

– Thảo luận về bài thơ “Trăng ơi… từ đâu đến?”:

+ Xuất bản trong tập thơ “Góc sân và bức tranh trời”.

+ Tác giả sáng tạo khi còn nhỏ tuổi.

2. Phần chính:

* Nội dung bài thơ

– Vầng trăng hiện hữu khắp mọi nơi: “dưới bóng rừng xa”, “trước cổng nhà”, “trên biển xanh”, “trong sân chơi vui nhộn”, “trên đường hành quân anh hùng”, “khắp mọi vùng miền”.

– Với mỗi địa điểm mà trăng hiện diện, đứa trẻ liên kết với một hình ảnh khác nhau như “quả chín”, “mắt cá”, “quả bóng”,… tạo nên vầng trăng ở trên trời trở nên thân thuộc và gần gũi hơn.

– Vầng trăng soi sáng đường cho những chiến sĩ bộ đội hành quân bảo vệ tổ quốc.

– Trăng không chỉ gần gũi mà còn trở thành người bạn thân thiết của đứa trẻ => Trẻ thơ cảm nhận vầng trăng là nguồn sáng tuyệt vời.

* Nghệ thuật bài thơ:

– Kỹ thuật cấu trúc: Câu thơ “Trăng ơi…từ đâu đến”? được lặp đi lặp lại ở đầu mỗi khổ thơ, tạo nên một đồng nhất và nhấn mạnh.

– So sánh hình tượng: Trăng được so sánh với “quả chín”, “mắt cá”, “quả bóng”, tạo nên hình ảnh đa dạng và phong phú.

– Giọng thơ trong trắng, hồn nhiên và đầy ngộ nghĩnh.

3. Kết luận:

– Tóm tắt ý chính và đánh giá sâu sắc về bài thơ, thể hiện sự hiểu biết sâu rộng về nghệ thuật thơ và tác giả.

Cảm xúc của tôi về bài thơ Trăng ơi... từ đâu đến?

3 bài văn mẫu Cảm nghĩ của em về bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến?

II. Mẫu Cảm nghĩ của em về bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến?

Mẫu số 1: Cảm xúc của em về bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến?

Trong ký ức nhỏ bé, Trần Đăng Khoa để lại những dấu ấn đặc biệt với những bài thơ trăng, đặc biệt là nguyên tác ngắn ‘Trăng ơi… từ đâu đến?’.

Bài thơ với 6 khổ thơ, câu hỏi đặt ra liên tục ‘Trăng ơi… từ đâu đến?’ lồng ghép tới 4 lần, tạo nên không khí bí ẩn, huyền bí và đầy nhiệt huyết.

Không gian mà vầng trăng hiện diện là một thế giới bao la, phiêu lưu: ‘Hay từ cánh đồng xa’, ‘Hay biển xanh diệu kỳ’, ‘Hay từ một sân chơi’, ‘Hay từ lời mẹ ru’, ‘Hay từ đường hành quân’, và ‘Trăng đi khắp mọi miền’. Tại đây, trí tưởng tượng độc đáo của nhà thơ thần đồng mở ra những hình ảnh thơ mộng, lạ mắt.

Trăng không còn là lá lúa, chiếc câu liêm vàng, chiếc đĩa bạc… nữa. Trần Đăng Khoa bày tỏ tình cảm với vầng trăng một cách tinh tế qua đôi mắt thuần khiết của trẻ thơ, tươi sáng và trong trẻo.

Trăng hồng nhẹ nhàng lơ lửng trước nhà, lan tỏa hương thơm ngọt mát khắp vườn quê:

‘Trăng hồng như quả chínLửng lơ lên trước nhà’.

Chữ ‘lửng lơ’ diễn đạt hình ảnh vầng trăng nhẹ nhàng, từ từ nổi lên ‘trước nhà’, tạo nên sự gần gũi thân thiện.

Trăng lấp lánh từ biển xanh diệu kì, nơi nuôi dưỡng nhiều cá và tôm. Hình tượng trăng tròn như mắt cá ‘chẳng bao giờ chớp mi’ đầy ngộ nghĩnh và hài hước:

‘Trăng tròn như mắt cáChẳng bao giờ chớp mi’.

Trăng được so sánh như quả bóng bay lên từ sân chơi của đám trẻ với câu hỏi hóm hỉnh ‘Bạn nào đá lên trời’. Thật dễ thương!

Ngắm trăng, nhớ lời ru của mẹ: ‘Chú Cuội ngồi gác cây da – Thả trâu ăn lúa, gọi cha ời ời….’ làm nồng ấm tâm hồn tuổi thơ nằm trên nôi. Bé Khoa, đầy tò mò và yêu thương, hỏi Cuội biết bao điều:

‘Thương Cuội chẳng họcHú gọi trâu đến giờ!’.

Những khổ thơ cuối cùng mở cửa sổ tâm hồn tuổi thơ. Trần Đăng Khoa sáng tác bài thơ này vào năm 1967, thời kỳ đất nước đang đối mặt với cuộc chiến tranh chống Mĩ. Trăng không chỉ soi sáng sân nhà của em, mà còn chiếu sáng con đường cho bộ đội Giải phóng khi hành quân ra chiến trận:

‘Hay từ đường hành quânTrăng soi chú bộ độiVà soi vàng góc sân’.

Đất nước Việt Nam xinh đẹp, quê hương chúng ta tươi đẹp: ‘Đẹp lạ thường Tổ quốc ơi!’ (Tố Hữu). Dưới bức tranh trăng sáng, đất nước ta trở nên thêm phần tươi đẹp:

‘Trăng ơi, nơi nào có thểSoi sáng hơn quê hương em?’.

Điều này là nguồn tự hào và tình yêu sâu sắc dành cho đất nước quê hương.

‘Trăng ơi… từ đâu đến?’ là một bài thơ tuyệt vời và độc đáo. Giọng thơ nhẹ nhàng, tinh tế; tình yêu với trăng hòa quyện với tình yêu quê hương. Lời thơ trong trắng, hình ảnh đẹp và mới mẻ. Trăng trở thành một phần của tâm hồn tuổi thơ.

Ngoài Cảm nghĩ của em về bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến?, các em cũng cần khám phá thêm về Cảm nhận của em về hình tượng vầng trăng trong bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến? hoặc phần Soạn bài Trăng ơi… từ đâu đến? để củng cố kiến thức.

Mẫu số 2: Ý kiến của em về bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến?

Ánh trăng rằm lung linh giữa đêm Trung thu làm say đắm lòng thơ của trẻ thơ qua các thế hệ. Đặc biệt, với những đứa trẻ ở nông thôn, vầng trăng trở nên thân thiết và gần gũi. Bài thơ của cậu bé thần đồng Trần Đăng Khoa, viết khi mới mười tuổi, tràn ngập cảm xúc hồn nhiên và sự liên tưởng đầy sáng tạo. Cả bài thơ lặp đi lặp lại câu hỏi ‘Trăng ơi… từ đâu đến?’ từ đầu đến cuối, như một điệu nhảy của trống tùng… dinh… dinh…, điểm nhấn cho sự háo hức của trẻ thơ trong đêm Trung thu.

Nhịp thơ năm chữ diệu kỳ như nhịp trống tùng… dinh… dinh… của các em rước đèn phá cỗ đêm Trung thu đang hứng khởi. Tiết tấu của từng câu thơ, từng khổ thơ được phát triển theo dòng thời gian của vầng trăng. Trăng không bắt đầu từ vũ trụ, mà từ cánh rừng xa, với hình ảnh tuyệt vời ‘trăng là đứa con của cây’ tạo nên ‘quả chín’ lửng lơ treo trước nhà. Đó là món quà đặc biệt mà cây dành cho trẻ thơ trong đêm Trung thu. Màu hồng của trăng như trái chín, khi vầng trăng mới nở, khoảng cách giữa trăng và trái chín có thể nắm bắt.

Trăng ơi… từ đâu đến?Hay biển xanh diệu kỳTrăng tròn như mắt cáKhông bao giờ chớp mi

Sự so sánh tinh tế qua hình tượng trăng tròn như mắt cá, nhưng mắt cá ấy không bao giờ chớp mi vì ánh sáng của nó vừa dịu dàng, vừa mênh mông, làm cho thế giới trong trăng trở nên thần tiên, lung linh, đắm đuối. Dường như trăng chia sẻ sự phép màu đó đều đặn.

Từ khoảng cách xa của rừng và biển, trăng di chuyển đến góc sân nhỏ của gia đình và cùng nhau chia sẻ niềm vui với trẻ nhỏ. Vầng trăng giống như ‘quả bóng’ được các em thoải mái vui chơi. Nhưng thơ không chỉ dừng lại ở đó, nó tiến xa hơn khỏi góc nhìn của trẻ thơ:

Trăng ơi… từ đâu đến?Hay từ lời ru của mẹThương Cuội không được họcHú gọi trâu đến giờ.

Ở khổ thơ này, vầng trăng không chỉ là vật quan sát, so sánh, và tưởng tượng nữa, nó còn ‘lặn vào’ bộc lộ nội tâm. Vầng trăng sáng soi đường cho trẻ thơ vui chơi trong đêm trăng rằm, và đồng thời, nó còn được nuôi dưỡng từ trong câu chuyện cổ tích về chú Cuội. Hình ảnh chú ngồi trong trăng xa vời vợi lại hòa quyện với thế giới của các em.

Có lẽ việc nhắc đến điều này để trân trọng những câu chuyện huyền bí ca ngợi vầng trăng của dân tộc xưa hơn. Ngược lại, cấu trúc của bài thơ được tổ chức một cách logic, làm nổi bật sức sống mạnh mẽ của dân tộc. Trăng rằm trong đêm Trung thu lóe sáng trong bối cảnh toàn quốc đang hành quân ra tuyến lửa. Hình ảnh ‘trăng soi chú bộ đội’ và ‘soi vàng góc sân’ làm cho độc giả hiểu rõ hơn rằng: Vì một vầng trăng hòa bình, vì niềm vui của đêm Trung thu trẻ thơ mà người lính phải ra đi chiến đấu.

Trăng ơi có nơi nào?Sáng hơn đất nước em.

Câu hỏi để trăng trả lời, nhưng đó là câu trả lời của trẻ thơ thay vì trăng, là cách mà em bé truyền đạt rằng: Đất nước Việt Nam, mặc dù còn đối mặt với những khó khăn, nhưng vẫn tỏa sáng dưới ánh trăng, trong những làng quê hồn nhiên và đầy sức sống, tình người.

Bài mẫu số 3: Cảm nghĩ của em về bài thơ Trăng ơi… từ đâu đến?

Ai cũng mê mẩn trăng, nhưng mỗi người lại có cách yêu trăng khác nhau. Nhà thơ thiếu niên TĐKhoa cũng trót say mê trăng. Bài thơ ngắn 5 chữ, sáu khổ thơ đầy điệp khúc ‘Trăng ơi… từ đâu đến?’ vang lên như một giai điệu tuyệt vời:

…Trăng ơi …Từ đâu đến?Hay từ một sân chơiTrăng bay như quả bóngĐứa nào đá lên trời.

Vì trăng quá đẹp, nhà thơ đã thương gọi trăng là ‘Trăng ơi’ và hỏi trăng ‘Từ đâu đến?’. Trăng trở thành người bạn đồng hành, gần gũi và trăng như đáp lại những lời gọi, những câu hỏi của nhà thơ. Nhưng trước khi trăng kịp trả lời, trí tưởng tượng đặc biệt của nghệ sĩ nhỏ bé đã tạo ra một ý tưởng thú vị:

Hay từ một sân chơiTrăng bay như quả bóngĐứa nào đá lên trời.

NT so sánh độc đáo ‘trăng như quả bóng’ đã hợp lý, đã tuyệt vời rồi, nhưng điều thú vị nằm ở chỗ ‘trăng bay’ từ một ‘sân chơi’ và đặc sắc hơn nữa là do ‘đứa nào đá lên trời’. Nếu câu thơ là ‘bạn nào đá lên trời’ ý thơ có phần cứng nhắc, kém ngộ nghĩnh. Tuy là ‘đứa nào’ đấy nhưng vẫn không thô mà lại rất ngộ nghĩnh và tự nhiên. Một hình ảnh so sánh như thế, từ ngữ tự nhiên, thú vị như thế phải sinh ra từ một ‘thần đồng’ thơ kết hợp với một ‘cầu thủ nhí’ mười tuổi của một sân chơi thực thụ.