Đêm Kiên Giang gió biển thành men rượu Thổi qua hồn trong suốt trăng sao Hương con gái bên thềm hoa cũ Chợt bay về thơm ngát chiêm bao
Đêm Kiên Giang người quên hay nhớ Vạt áo gần bỗng hóa tình xa Ta gói cả trăm năm vào một thuở Khi chia tay biển gác bóng trăng tà
Đêm Kiên Giang mặt trời trong mắt Chợt sáng đời nhau phút ngậm ngùi Ta vấp ngã trên quầng mi khao khát Rơi xuống bờ ảo vọng của đêm vui
Đêm Kiên Giang nồng thắm chưa nguôi Mà mưa gió oằn đau hồn ngọn cỏ Hai trái tim có chia dòng máu đỏ Khi một người ở lại một người đi
Đêm Kiên Giang chẳng nói câu gì Gió khuya tạc nỗi buồn lên trán ngọc Sương rơi rơi lạnh dần vào mái tóc Người bên trời áo lộng một màu trắng
Đêm Kiên Giang, xa Kiên Giang Xa cả bàn tay ấm lạnh Ta ra đi chuyến xe đời hiu quạnh Ở cuối trời có ánh mắt buồn trông?
Đêm Kiên Giang Ta cùng ngọn gió lang thang Trôi về cuối đất Gặp em trong sóng hát Mạch nguồn sinh sôi Vị mặn của mồ hôi và nước mắt.
Đêm Kiên Giang Gió hú trong tiềm thức Em bước ra từ ký ức Gọi ta về xa xăm.
Đêm Kiên Giang Hòn Phụ Tử còn không? Chỉ có sóng Và dấu chân người lấn biển Chỉ có em Và những điều không tan biến Mãi còn. Đêm Kiên Giang.
Hạ sắp tàn anh về với Kiên Giang Dòng sông Kiên vẫn mơ màng chảy miết Nơi cửa biển bên kia là núi biếc Phú Quốc mơ màng đẹp tuyệt hoàng hôn
Kiên Giang quê ta một dải giang sơn Có biển đảo cùng núi non hùng vĩ Hòn Đất thân yêu một thời đánh Mỹ Chị Sứ anh hùng liệt sĩ lừng danh
Ôi Kiên Giang đẹp tựa một bức tranh Hòn Phụ Tử giữa biển xanh bát ngát Đảo Nam Du nghe sóng xô dào dạt Phú Quốc thiên đường những vạt dừa xanh
Em có về đây cùng nắm tay anh Đi dạo mát trên hòn Gành cát trắng Mình bên nhau nơi biển xanh đầy nắng Buổi chiều về cùng ngắm sóng mê say
Về nhé em tay ta nắm trong tay Để thấy quê nhà đổi thay rạng rỡ Cho người xa quê vơi đi nỗi nhớ Bỗng thấy lòng mình nặng nợ quê hương.
Thầm thương mảnh đất Kiên Giang Ngày nao anh đến ngập tràn, xốn xang Vong vo vài điểm tham quan Hà Tiên, Rạch Giá… lắm nàng xinh xinh
Cảnh gieo thơ, cảnh hữu tình Khen ai khéo tạc bức tranh tuyệt vời? Thương Hòn Đất, chị Sứ ơi! Anh hùng gan dạ một thời liệt oanh
Về U Minh Thượng, ngàn xanh Một trời bóng mát lòng anh mặn nồng Ghé sang Phú Quốc thầm mong Thiên đường Đảo Ngọc gió lồng môi hoa
Biển như cô gái nõn nà Miệng cười khúc hát ngân nga dặm ngàn Nghỉ ngơi giải trí giấc vàng Thả hồn thi sĩ bay ngang gió chiều
Rượu vang sim, mời anh yêu Nhâm nhi món biển anh phiêu diêu tình Nếm mùi nước mắm nguyên trinh Vân vê kỉ niệm một mình say mê
Bánh canh hải sản no nê Bánh tét lá mật cận kề môi nhau Tiêu thì số một ngon nào? Ấm êm cho má hồng hào anh cua.
Kiên Giang tắm mát sớm trưa Yêu nhau sóng vỗ trêu đùa mơn man.
Kiên Giang (Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp) Kiên Giang quê ấy xa vời, Nhưng sao vẫn đọng trong tôi nỗi niềm. Biển khơi, rừng núi, đất liền, Dịu dàng, quyến rũ gắn liền thương yêu.
Về thăm Vĩnh Phú, Vĩnh Điều, Đồng sen ngan ngát thêm yêu xóm làng. Giang Thành đan giỏ, túi bàng, Xinh sao chiếc túi thời trang bưng biền.
Đình Thần Thành Hoàng Hà Tiên, Thờ cúng bao vị tiền hiền uy nghi. Hà Tiên thuỷ tú sơn kỳ, Nhớ người khai khẩn khắc ghi ân tình.
Khách du tiếp bước hành trình, Đền thờ họ Mạc hiển vinh, thâm trầm. Dòng đời xuôi chảy trăm năm, Viếng Người một nén nhang trầm ngát hương.
Mênh mang trời nước Kiên Lương, Thuyền ghe lướt sóng băng đường xa khơi. Hòn Phụ Tử của một thời, Sóng vờn chân đá lẻ loi, nao lòng!
Mũi Nai trời biển xanh trong, Mịn màng cát trắng lòng không muốn rời. Chùa Hang huyền bí gọi mời, Ngắm Vườn Tượng chợt thảnh thơi cõi lòng.
Lò, nồi san sát đẹp không? Kho nồi Hòn Đất nhớ công bao người. Đất thăng hoa dưới nắng tươi, Làng nghề lưu giữ một thời lừng danh.
Nhớ về Tân Hiệp nghe anh, Đền Hùng Quốc Tổ vinh danh cội nguồn. Hằng năm bao khách thập phương, Về Kiên Giang đến hành hương chốn này.
Thành phố Rạch Giá là đây, Cổng Tam Quan đã bao ngày nhớ thương. Đình Thần Trung Trực bên đường, Anh linh lẩn khuất khói hương mơ màng.
Khu đô thị đẹp ngỡ ngàng, Cây xanh rợp bóng gió tràn chân mây. Quê ta tươi đẹp từng ngày, Hành trình lấn biển nối dài ước mơ.
Xem thêm : Bà bầu có ăn củ sắn được không?
Châu Thành, Tắc Cậu đang chờ, Cảng cá từ sớm tinh mơ ồn ào. Người mua kẻ bán lao xao, Hải sản phong phú đẹp giàu mai sau.
Khu vườn khóm mới xinh sao, Khóm trồng chen dưới gốc cau, gốc dừa. Khóm Tắc Cậu lắm người ưa, Đủ giòn, đủ ngọt, thơm vừa, tươi lâu. Mứt khóm, khóm sấy, nước màu, Bánh hoa mai nữa… ăn lâu càng ghiền.
Thương sao chiếc chiếu Tà Niên, Ngày nao Mẹ dệt trong đêm mịt mùng. Nghẹn ngào nén nỗi đau chung, Trải đường tiễn bước anh hùng năm xưa.
Giồng Riềng ra sức thi đua, Canh tác lúa sạch trúng mùa, giá cao. Khoai lang, Bông súng khoe màu, Rì rào, ngọn gió rì rào thương yêu.
Gò Quao “quê mới” hồ tiêu, Mô hình độc đáo dây tiêu leo tràm. Năng động, sáng tạo cách làm, Niềm vui thu hoạch lặng thầm trong veo.
Ai về Miệt Thứ ta theo, Nhìn đồng “lúa hữu cơ” reo cùng người. Giọt mồ hôi đọng môi cười, An Biên cây lúa gắn đời nông dân.
An Minh dừng bước bâng khuâng, Nông, lâm, ngư nghiệp góp phần đi lên. Tôm, cua, sò huyết đua chen, Phát huy hiệu quả vùng ven bãi bồi. Gieo neo Miệt Thứ xa rồi, Làng quê từng bước đổi đời thay da.
U Minh Thượng vườn quốc gia, Rừng tràm thẳng tắp, bao la cuối trời. Vọng Lâm Đài ngắm nơi nơi, Một vùng sinh thái tuyệt vời, ngất ngây.
Vĩnh Thuận ai có qua đây, Chắc Băng kênh xáng nối dài thông thương. Chợ nổi tấp nập ghe xuồng, Trái cây, nông sản miệt vườn đem ra.
Nam Du thơ mộng hiền hoà, Biển xanh, cát trắng mượt mà dưới chân. Dừa cao nghiêng bóng phân vân, Kiên Hải quê biển chợt gần, chợt xa.
Phú Quốc thôi thúc lòng ta, Mây trời, gió đảo hoang ca bốn mùa. Nồng nàn hương biển sóng lùa, Tuyệt trần Đảo Ngọc bỏ bùa trái tim.
Bãi Sao sóng vỗ dịu êm, Bước chân đến với chợ đêm rộn ràng. Ngọc trai Phú Quốc thật sang, Cảnh đêm nhộn nhịp nhìn càng thêm vui.
Xa Kiên Giang bỗng bùi ngùi, Hẹn ngày gặp lại cùng vui tương phùng.
Xem thêm: Top những bài thơ Sóc Trăng, ca dao tục ngữ về Sóc Trăng hay nhất Top những bài thơ, ca dao, tục ngữ về Đồng Tháp Thơ về Cần Thơ, ca dao tục ngữ xứ Tây Đô xinh đẹp, hữu tình
Thơ về Phú Quốc Kiên Giang Từ lâu, Phú Quốc đã trở thành một địa điểm du lịch nổi tiếng gần xa. Phú Quốc không chỉ được biết đến là hòn đảo ngọc, nó còn chứa đựng nhiều bí ẩn đợi chờ con người khám phá. Không những thế, Phú Quốc còn được lưu dấu trong rất nhiều bài thơ của các nhà thi sĩ. Dưới đây là một số bài thơ về Phú Quốc Kiên Giang làm rung động lòng người.
Phú Quốc tôi yêu (Tác giả: Dương Tuấn) Phú Quốc quê mình đẹp lắm ai ơi! Hòn đảo ngọc trong mênh mông vịnh biển Gió hát miên man một chút gì xao xuyến Thắm trong lòng người vị mằn mặn mến thương.
Phú Quốc quê mình không rực rỡ sắc hương Không địa ốc cao, không đèn đường tỏa sáng Thềm đá nhấp nhô cùng tôi bầu bạn Đất đỏ theo tôi bao năm tháng đi về.
Tôi yêu quê mình, yêu lắm Phú Quốc ơi! Yêu tiếng mẹ ru những trưa hè nắng lửa Yêu khói lam chiều nhẹ nhàng qua song cửa Yêu dòng nước lành như dòng sữa quê hương.
Yêu hoa học trò thắm thiết tuổi yêu đương Yêu lá cỏ đọng ngàn sương lấp lánh Nằm nghe biển trút làn hơi thở mặn Thấm vào lòng người – biển đảo quê tôi.
Ở nơi này chỉ có vậy mà thôi Chỉ bọt biển đơn côi – rừng cây xanh thẳm Nhưng ở trong tôi – những gì thiêng liêng lắm Tôi yêu quê mình… yêu mãi… Phú Quốc ơi!
Phú Quốc quê tôi đẹp tuyệt vời Mời ai lạc bước dạo sang chơi Ngọt nước dừa xanh trên bãi trắng Mặn chất quê hương, mặn tình người.
Phú Quốc (Tác giả: Vũ Duy Chu) Đảo như chú rùa xanh Giữa muôn trùng sóng vỗ Bơi hoài không tới bờ Phía đất liền thương nhớ
Những hàng dừa bạt gió Đảo phù sa bãi bồi Mắt lưới trên thảm cỏ Ngong ngóng giờ ra khơi
Suốt bốn mùa réo sôi Biển cồn cào sinh nở Tôm cá về đất liền Đảo nghĩa tình rộng mở
Bếp chiều thơm khói tỏa Cảng An Thới thuyền về Những ngọn đèn gọi cá Như giọt sao xa mờ
Đảo – chàng trai xa nhà Giữ bình yên biển cả Mai em về phố xá Nhớ thương hoài, đảo ơi!
Phú Quốc (Tác giả: Đức Trung) Phú Quốc hôm nay thật tuyệt vời Nắng vàng rực rỡ trải muôn nơi Sóng biển hiền hoà ôm bờ cát Một màu cây cối mướt xanh tươi.
Phú Quốc dịu hiền mến yêu ơi! Có người con gái nhớ thương tôi Xa xăm cách trở ngàn vạn dặm Vẫn thấy trong tim dạ bồi hồi.
Phú Quốc – nơi này những năm xưa Bao hồn liệt sỹ đã tiễn đưa ! Kẻ thù độc ác không còn nữa Đảo Ngọc hôm nay đẹp bốn mùa.
Tôi nhớ vô cùng Phú Quốc ơi! Nỗi niềm xao xuyến cả hồn tôi Gửi người con gái thương yêu ấy Tôi tặng cho em cả biển trời…!
Phú Quốc tôi yêu (Tác giả: Nguyễn Quang Tuyến) Lần đầu về Phú Quốc thân yêu Mảnh đất vườn tiêu trổ lưng đồi Rừng sim chín mọng tươi đằm thắm Ngọc trai lóng lánh ánh trăng trôi
Hòn đảo lung linh trước biển khơi Lặng lẽ hiên ngang giữa đất trời Vươn mình như đà đang lướt sóng Đảo ngọc long lanh thật rạng ngời.
Về với biển (Tác giả: Hải Oanh) Biển Phú Quốc trong một buổi hoàng hôn Những tia nắng còn vấn vương biển cả Rắc bạc vệt dài sóng sánh bản tình ca Thật ngọt ngào mặn mà tình nắng – biển.
Tàu dập dềnh nhẹ lướt vui về bến Sóng nô đùa tung bọt đến thuyền ta Tóc bay bay thơm thơm mùi biển cả Họa tiếng lòng ta với biển mộng mơ.
Nơi ráng chiều cùng sóng gửi vần thơ Có tình ta say mơ tình nắng biển Dẫu cuộc đời có tóc sương đã điểm Vẫn dạt dào say đắm lắm… biển ơi!
Em mau về (Tác giả: Dương Tuấn) Em có về Phú Quốc với anh không? Quê hương đó ngọt như dòng sữa mẹ Mùa mưa nắng tắm mát đời thơ trẻ Sóng khơi xa thỏ thẻ những đêm sầu.
Em mau về quê hương đợi đã lâu Trên gành đá sóng bạc đầu thương nhớ Mãi xe cát anh Dã Tràng tìm vợ Suối non ngàn bến lở đợi bờ thương.
Em mau về hoa đã ngạt ngào hương Chim phương Bắc trên đường tìm bến đỗ Rực sắc tím say lòng sim mua trổ Tiếng chim rừng nói hộ những chờ trông.
Em mau về để anh nhớ anh mong Cơn gió Bấc lạnh lòng trai biển đảo Đến đây nhé bằng tình yêu huyền ảo Mang nồng nàn, thơm thảo rót vào anh.
Em mau về dạo bước chốn biển xanh Chị Hằng múa giữa đêm thanh lả lướt Ánh vàng trải ngàn hoa trên sóng nước Ngất ngây hồn mộng ước thuở yêu xa.
Em xem kìa cau đã trắng buồng hoa Trầu khoe sắc đậm đà xanh ngan ngát Tiếng gió biển du dương hòa khúc nhạc Thay lòng anh khao khát đón em về.
Em mau về nồng mãi khúc si mê Bao ngang trái bỏ bên lề cuộc sống Hãy cho anh hương yêu và khát vọng Quê hữu tình mãi đợi bóng nàng dâu.
Em về với biển quê anh (Tác giả: Khuyết danh) Em có thấy hoàng hôn ôm mặt biển Nhạn tung trời vờn chao liệng bên nhau Nước xanh xanh nghe tiếng gió rì rào Sóng nối sóng lao xao ôm bờ cát.
Xem thêm : Có 3 ngày đẹp trong năm 2024 để cúng ông Công ông Táo
Em có nghe biển du dương khúc nhạc Quyện hương rừng ngào ngạt đến mê say Nắng mơ màng hôn mái tóc em bay Anh ôm nhẹ dáng trang đài tha thướt.
Nhìn đi em xa xa trên mặt nước Những con thuyền xuôi ngược tít mù khơi Kiếp ngư dân làm bạn với biển, trời Quê hương đó nuôi đời anh tươi thắm.
Em yêu không Phú Quốc mình đẹp lắm Bờ cát dài… thăm thẳm rặng dừa xanh Cá tung tăng… chim ríu rít trên cành Bao cảnh đẹp… như tranh… trong mắt biếc.
Anh thủ thỉ gọi “mình ơi “tha thiết Sau bao ngày da diết dệt mộng mơ Đất yên bình đón lấy bước nàng thơ Chàng thi sĩ thẫn thờ say dáng ngọc.
Dấu yêu à! Tựa vai anh mà khóc Giọt vui mừng… giọt ngọc của khát khao Biển lặng yên sao lòng dậy cồn cào Dấu yêu hỡi! Mình hôn nhau em nhé!
Xem thêm: Tuyển tập thơ về Hậu Giang, ca dao, tục ngữ về Hậu Giang hay nhất Tuyển tập thơ về Trà Vinh, ca dao, tục ngữ về Trà Vinh hay nhất Tuyển tập thơ về Cà Mau, ca dao, tục ngữ Cà Mau hay nhất
Những câu ca dao về Kiên Giang thắm đượm nghĩa tình Qua bao năm tháng thăng trầm cuộc sống, Kiên Giang giờ đây đang thay đổi và phát triển từng ngày. Thế nhưng, trong tâm khảm nhiều người, xứ Kiên Giang đâu đó vẫn giữ nét xưa, từ những con đường quê hay những người con xứ biển với bản tính thật thà, chất phát. Cùng đến với những câu ca dao dân ca viết về một Kiên Giang xa xưa với nét “chân quê” mà đáng yêu, duyên dáng lạ lùng.
1. Lửa hồng Nhựt Tảo rền trời Kiên Giang kiếm bạc rạng ngời núi sông.
2. Trai nào khôn bằng trai Long Mỹ Gái nào mũm mĩm bằng gái Hà Tiên.
3. Ra đi bỏ quạt Tô Châu Bỏ thương, bỏ nhớ, bỏ sầu cho em.
4. Nước kênh Vĩnh Tế lờ đờ Nhớ ông Bảo Hộ dựng cờ chiêu an.
5. Chiêm chuyền Bãi Bổn, Hàm Ninh Chuyền qua Cửa Cạn, chuyền quanh Rạch Tràm.
6. Dương Đông gió lạnh trong dang dở Rượu đã say mèm vẫn nhớ thương.
7. Cửa Bổn là Cửa Bổn còi Có ba con đột mà coi như vàng.
8. Anh đi Rạch Giá qua truông Gió rụng ngọn sậy ngồi buồn nhớ em.
9. Liệu bề duyên nợ rã rời Đừng ra sông Cái thả trôi như bè.
10. Kể từ ra khỏi Pháo Đài Dòng sông nước chảy dọc dài Mũi Nai.
11. Hàm Ninh là Hàm Ninh ke Có ba chén chè đóng của lại ăn.
12. Làm sao hóa đặng chim xanh Bay ra Phú Quốc thăm anh đỡ buồn.
13. Lần đầu ăn tô bún cá Chạy dìa Rạch Giá bỏ má theo em.
14. Thuyền dời ra khỏi Pháo Đài Linh đinh Hòn Chảo dựa ngoài Cổ Tron.
15. Ai về Tân Phước Rạch Già Gởi con cá lóc hái cà nấu canh.
16. Tháng ba cơm gói ra Hòn Muốn ăn trứng nhạn phải lòn hang Mai.
17. Kênh Vĩnh Tế, biển Hà Tiên Ghe thuyền xuôi ngược bán buôn dập dìu
18. Bên nàng mặc lãnh Mỹ A Đưa đò sang chợ, tưởng xa hóa gần.
19. Sông Gò Quao sóng lớn lượn dài Rạch Nhà Ngang khúc cong khúc vạy Còn anh thương em xứng trai, xứng gái Tại cha với mẹ kén lừa sui gia.
20. Ở Hà Tiên mần ăn không khá Anh về Rạch Giá anh bán cá mòi Thương nhau không được ngỏ lời Nước trôi thăm thẳm biết đời nào nên.
21. Mặc tình ai dễ ép ai Muốn ăn trứng nhạn hang Mai phải lòn Hang Mai anh cũng muốn lòn Sợ rằng trứng nhạn hãy còn vỏ không.
22. Tháng hai, tháng ba anh đi chở cá Không khá anh qua Rạch Giá chở khoai lang Tìm người bạn ngọc thở than đôi lời Biết làm sao lên đặng ông trời Hỏi thăm duyên nợ đổi dời về đâu?
23. Ngó ra Vàm Cậu lù mù Đông Hồ, Thị Vạn, Tô Châu, Rạch Dừa Ngó ra hòn Họ lưa thưa Hòn Chông, Phụ Tử, trên bờ Tà Săng.
Stt về xứ Kiên Giang gợi nhớ về mảnh đất miền quê Kiên Giang lưu dấu ấn trong lòng du khách thập phương bởi những danh lam, thắng cảnh nổi tiếng như: đảo ngọc Phú Quốc, Rạch Giá, quần đảo Nam Du… Thế nhưng, với những người con Kiên Giang, nơi đây mang nét đẹp của một miền quê thanh bình, dịu êm để rồi dù đi xa đến đâu họ vẫn muốn được trở về. Cùng đọc những stt về Kiên Giang dưới đây thả hồn mình về quê hương.
1. Không cần phải đi xa và rộng, bạn có thể tìm thấy những điều tuyệt vời ngay trên quê hương mình.
2. Trăng đâu chẳng phải là trăng, mà sao vẫn nhớ vầng trăng quê nhà.
3. Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ, sông của mảnh đất Kiên Giang thân yêu. Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu, khi mặt nước dập dềnh con cá nhảy.
4. Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp. Vẫn nhớ quê hương một mái nhà.
5. Kiên Giang quê tôi, xanh xanh lũy tre làng, ngọt ngào dòng sông trôi êm ả. Nơi có ba mẹ luôn chờ mong tôi trở về.
6. Xa quê, tôi nhớ khung cảnh quê mình, nhớ sự chân tình mộc mạc của bà con làng xóm. Dù cuộc sống còn nhiều vất quả, nhưng người dân quê tôi họ sống với nhau bằng chữ tình.
7. Ngồi ven sông, ngắm nhìn mặt trời đang dần lặn xuống. Đỏ cả mảng trời tối dần trả lại màn đêm màu xanh đen. Lúc đó, cảm thấy cảnh vật quê tôi thật an nhiên, nhẹ nhàng biết bao.
8. Nếu như trong cuộc đời người từng mong mình có một giấc mộng phù hoa về một hạnh phúc viển vông. Thì tôi ôm trong mình giấc mộng sống những tháng ngày bình yên nơi quê nhà, nơi có mẹ, có ba.
9. Người dân xứ Kiên Giang quê tôi thật thà chất phác, quanh năm họ sống với ruộng đồng thế nhưng tình cảm cũng họ còn tràn đầy hơn biết bao người ngoài kia.
10. Kiên Giang ơi, đợi tôi nhé! Một ngày không xa, tôi sẽ trở về.
Nếu có dịp bạn hãy thử một lần đến với Kiên Giang để cảm nhận nét hồn quê xứ biển của miền biên giới cuối trời Tây Nam Tổ quốc, để thêm yêu mảnh đất và người dân nơi đây, giống như những nhà thi sĩ đã từng đến và gửi những nhớ thương qua từng câu thơ về Kiên Giang xinh đẹp.
Đừng quên theo dõi VOH Sống đẹp để cập nhật thêm những thông tin mới nhất và nhanh nhất nhé!