[Tình Yêu] Tình Yêu Và Lòng Bao Dung, Cái Nào Sẽ Có Trước – YBOX

Tình yêu thật sự luôn đi cùng với lòng bao dung. Bao dung sẽ đến trước, tình yêu sẽ đến sau.

Nói đến tình yêu, chúng ta thường hứng thú với chủ đề tình yêu nam nữ. Tôi cũng thế rất thích viết về tình yêu nam nữ. Nhưng bài viết lần này tôi muốn viết về tình cảm gia đình, vì với trường hợp của tôi có những lúc tôi còn cảm thấy tìm lại tình cảm gia đình khó hơn cả tìm tình yêu trai gái. Đã có những rào cản tâm lý khiến tôi rất khó khăn để hết lòng dành tình yêu cho gia đình của mình. Nhưng hàn gắn được những vết thương trong quan hệ gia đình hoá ra lại cực kỳ quan trọng trên con đường phát triển bản thân của tôi.Có rất nhiều sự kiện từ gia đình là lý do hình thành nên những rào cản tâm lý trong các mối quan hệ khác vd như là công việc, tình yêu nam nữ, sự tự tin về bản thân.

Tôi cảm thấy vấn đề này từ khi tôi học cấp 2. Nhưng không ai hay cuốn sách nào có thể trả lời cho tôi vì vấn đề ở chỗ gia đình tôi không có biến cố nào nghiêm trọng cả. Bố mẹ tôi hiền lành chịu khó, anh tôi thông minh và đi làm chăm chỉ như bao người khác. Gia đình tôi không có bạo lực, không có lạm dụng, không bài bạc nghiện hút. Bố mẹ không hắt hủi hay đối xử tệ bạc với tôi, chăm con như bao ông bố bà mẹ bình thường. Chính vì hoàn cảnh không có 1 vấn đề gì cả nên tôi càng không thể lý giải được vì sao tôi lại không thích gần với gia đình của chính mình như vậy.

1.Tôi có thể mở lòng với một người lạ nhưng rất khó khăn để làm điều tương tự với gia đình.

Không biết bạn có giống như tôi: luôn cảm giác mình cần phải chịu trách nhiệm với những áp lực vô hình khi là con trong gia đình mình. Đồng nghĩa là trước khi tôi định làm gì tôi luôn suy nghĩ trước tiên: “Mình làm điều này nếu thất bại thì có làm mất mặt gia đình mình hay không?” Nếu đó là 1 điều mới, tôi sẽ tự trả lời luôn. Hầu như tôi từ chối sự mạo hiểm và từ chối sự thay đổi, từ chối thách thức bản thân, từ chối khám phá 1 cái gì quá riêng quá khác biệt. Dù bên trong có thôi thúc thế nào thì tôi đều từ chối hết. Bởi vì tôi không muốn làm mất mặt gia đình mình.

Đây là cái gốc suy nghĩ cho hành động tiếp theo của tôi: Tôi làm gì cũng không muốn nói quá rõ ràng cho gia đình.

Tôi sợ mọi người sẽ lo lắng tôi không thành công, tôi sợ mọi người không tin tưởng khả năng của tôi, sợ bị gia đình đánh giá còn hơn cả người ngoài. Tôi của thời gian này, hay âm thầm tự tìm hiểu, tự làm cho tới phút chót khi kết quả thành công đã rõ ràng thì tôi mới cho gia đình mình biết. Như là tự học ôn thi chứng chỉ ngoại ngữ, tự tìm công ty tự ứng tuyển, tự thử kinh doanh nhỏ nhỏ, vv đều giống như vậy, bố mẹ sẽ chỉ thấy tôi đang làm 1 cái gì đấy với 1 nhóm bạn nào đấy nhưng tôi không chia sẻ chi tiết của quá trình. Tôi chỉ muốn bố mẹ nhìn thấy thành công. Vì tôi có 1 nỗi sợ gia đình nhìn thấy cảnh tôi thất bại.

2. Mẫu thuẫn ở bên trong: Trái tim thì khao khát tình yêu nhưng Hành động lại từ chối tình yêu.

Nếu bạn cảm thấy stuck trong 1 cảm xúc nào đó, tôi tin rằng nguyên nhân là vì bên trong bạn đang có sự mâu thuẫn xung quanh cảm xúc đó. Tôi cứ mãi stuck và cư xử mâu thuẫn trong mọi vấn đề liên quan đến gia đình vì bên trong tôi có sự mâu thuẫn giữa 2 thái cực: Trái tim khao khát tình yêu nhưng hành động thì lại là chối bỏ tình yêu.

Lần mò về ký ức quá khứ, có những tình huống mà trí nhớ vật lý không còn nhớ nổi vì dung lượng bộ nhớ không còn đủ sức chứa mọi chi tiết, nhưng cú sốc về cảm xúc tại thời điểm đó đã được ghi lại trong tiềm thức và vĩnh viễn không bao giờ mất. Nếu bạn có xem phim Inside Out, đạo diễn gọi đó là các “core memory” làm nên những “core emotion” và các quả bóng này được lưu vào 1 chỗ riêng vĩnh viễn không bao giờ tắt ánh sáng. Chúng là chất liệu để tạo ra nên tính cách và nhân cách của con người đó.

Tôi tin rằng bạn cũng sẽ tìm thấy mình trong những câu chuyện dưới đây.

Đối với tôi, đó là tổng hợp của nhiều tình huống có mô típ giống nhau, lặp đi lặp lại. Đó là những lần bố mẹ hỏi điểm số và có thái độ khác biệt rất rõ ràng phấn khởi khi điểm caothất vọng nếu điểm thấp. Rồi có những cuộc trò chuyện tôi nghe lén được giữa bố mẹ và cô giáo chủ nhiệm với nhiều gửi gắm và kỳ vọng nơi con gái vừa phải ngoan vừa phải học thật giỏi. Tôi cũng không hiểu giữa 1 đám con nít cấp 1 bé tí thì làm sao đã biết đứa nào có khả năng lãnh đạo hay không để mà bầu chọn ra lớp trưởng? Nói chuẩn ra thì cơ hội và năng lực của cả lớp là như nhau nên không phải lớp trưởng thì giá trị hơn là lớp viên. Nhưng cách bố mẹ mong muốn tôi làm lớp trưởng tha thiết quá khiến đứa bé (tôi khi nhỏ) có cảm giác nó phải đứng đầu thì mới có thể làm bố mẹ vui được, nó phải có giá trị như vậy thì nó mới được bố mẹ yêu.

Anh trai tôi cũng có những tình huống chê tôi rất nhiều và phủ nhận những ưu điểm của tôi, ngay trong lúc mà tôi đang làm lớp trưởng liên tục 11 năm từ cấp 1 đến cấp 2 thì anh tôi bảo tôi là người “không có tố chất lãnh đạo”. Cái ấn tượng sâu sắc của tôi với câu nói đó là: “Hoá ra trước giờ mẹ bằng quan hệ cá nhân để cô giáo ưu tiên mà trao chức quyền cho tôi chứ chắc có lẽ anh tôi nói đúng, tôi chẳng có 1 cái tài cán gì. Tôi là vô giá trị. Không những thế, tôi là số 0, là đồ bỏ đi, là không gì cả”.

Sự mâu thuẫn bắt đầu hình thành. Xuất phát từ cái gốc, thật ra đứa bé rất muốn được bố, mẹ và anh trai yêu mình. Nó khao khát được bố mẹ và anh trai ghi nhận 1 cách khủng khiếp vì nó định nghĩa tình yêu là được chấp nhận. Nhưng vì trong những tình huống lúc nhỏ, đứa bé đã hiểu nhầm rằng bố, mẹ và anh trai luôn cần 1 điều kiện nào đó để yêu nó (điều kiện làm lớp trưởng, điều kiện học giỏi). Hay nói cách khác, điều kiện nó phải thành công thì mới yêu nó.Chính vì vậy, nó không muốn lộ ra những lúc yếu đuối, vấp ngã, thất bại. Sợ bị thất vọng nên nó tránh phải nhận sự giúp đỡ từ phía gia đình. Vì muốn được gia đình yêu, đứa bé cố gắng không ngừng nghỉ để tạo ra thành công. Nhưng đồng thời, đứa bé lại không dám nhận tình yêu từ gia đình. Đây là mâu thuẫn.

heart

3. Tình yêu đích thực luôn có sự bao dung ở bên trong

Cũng phải mất một thời gian để tôi chữa lành, tháo gỡ inner block, thanh lọc tất cả những suy nghĩ và niềm tin cũ của tôi về mối quan hệ gia đình. Và tôi còn nhận ra thêm 1 điều nữa rằng, một trong những chất liệu chính của tình yêu đích thực là sự thấu hiểu thực sự để thương và bỏ qua.

Tôi có 2 câu chuyện của 2 bạn khách nữ. 1 của anh trai và 1 của mẹ. Tôi đóng vai là người khách hàng nữ đó trong câu chuyện của họ và chia sẻ lại với họ tôi sẽ nghĩ những gì nếu như tôi là họ.

3.1) Câu chuyện về người anh trai là trong tình huống 2 anh em ngồi ở quán cafe, anh là người hẹn gặp em trước và muốn quan tâm tới 1 dự án em sắp làm trong thời gian tới. Trong lúc người em nói, người anh vẫn khá bận rộn với điện thoại để giải quyết công việc, các cuộc gọi nối tiếp nhau hết người này đến người khác, thoáng nghe thì hiểu sơ sơ là người anh vừa kết thúc 1 cuộc gặp ngay trước đó và liền ngay sau đây sẽ là 1 cái hẹn nữa. Tất cả đều phải rất tranh thủ từng phút một nếu không sẽ không đủ cho từng nấy cuộc hẹn trong 1 buổi chiều.

Nếu là tôi của cách đây 1 năm, hẳn tôi sẽ lấy điều đó làm tổn thương nhiều lắm. Vì người anh không hiện diện ở đây, anh ta không có hành động thể hiện sự quan tâm như lời nói, nếu ngồi buồn lâu thêm chút nữa, tôi sẽ còn có thêm cảm giác là người anh chắc không tin tưởng dự án sẽ thành công nên anh mới nghe hời hợt như vậy.

Nhưng tôi muốn cùng bạn nhìn ở 1 góc khác, khi bạn hiểu về tình yêu vô điều kiện thì bạn sẽ cảm thấy rất khác. Trước hết, tôi sẽ không tủi thân, không tự ái. Tôi cũng không còn đòi hỏi anh phải hành xử theo cách mà tôi muốn. Anh hành động ra sao không có liên quan đến giá trị của tôi. Dù anh có biểu hiện không khéo léo nào đi chăng nữa tôi cũng không vì thể mà cảm thấy bản thân là vô giá trị.

Tôi ổn trước. Nên tôi có đủ không gian và sự bình yên để quan sát anh kỹ hơn, để rồi tôi thấy thương cho người anh nhiều hơn là giận. Thương cho người anh quá bận rộn không còn thời gian cho đầu óc nghỉ ngơi, thương anh có nhiều áp lực, nhiều mối lo, nhiều trách nhiệm, vừa phải là con của bố mẹ cho giỏi, vừa phải là người chồng cho tài, vừa phải là người anh cho có trách nhiệm. Nếu là tôi, tôi không cần anh phải làm gì thêm nữa cả. Vì anh là người đề nghị có 1 cuộc hẹn với mục đích là định hướng cho người em, tôi thấy nhiêu thôi đã là đủ chứng minh cho tình cảm gia đình chân thật rồi.

3.2) Còn câu chuyện thứ hai là trong tình huống người mẹ đi dạo chơi thấy hay hay đã mua cho con gái 1 cái áo len. Phải nói thật là cái áo len người con gái mặc lên không hề đẹp. Tôi đã nhìn thấy chiếc áo đó. Tôi đã bảo người bạn nữ hãy mặc chiếc áo đó đi. Ngay cái lúc mà chiếc áo được chưng diện lên người, tôi đã tự nhủ với mình rằng: “Nếu đổi là tôi, đây chắc chắn sẽ là cái áo mà tôi không bao giờ vứt đi. Đây sẽ là cái áo mà 30 năm nữa tôi sẽ lôi ra cho các con của tôi xem, chiếc áo này là kỷ niệm mà mẹ giữ để nhớ về bà ngoại của chúng nó.”

Lý do thứ nhất, cái áo rất rộng, lớn hơn chừng 2 số áo. Tôi đã bật cười khi có suy nghĩ này. Nguyên nhân rất đáng yêu thôi các bạn ạ. Người bạn nữ đã giảm 5-7kg trong khoảng vài tháng trở lại đây nhưng trong bộ nhớ của người mẹ thì mãi mãi cô vẫn là cô bé con mũm mịp tròn trịa ngày xưa của mẹ mà thôi. Từ khi có cuộc sống độc lập, các sinh hoạt hàng ngày không còn sự tham gia nhiều của người mẹ như trước nữa. Mẹ sẽ không còn biết rõ cân nặng của con gái ra sao, sở thích mặc đồ bây giờ như thế nào. Mẹ chỉ mua vì mẹ nghĩ con gái sẽ vui thôi. Nhưng với tôi, đó lại là tình yêu vô điều kiện vĩ đại nhất.

Lý do thứ hai, thời trang của cái áo phải cộng thêm vào tuổi cho người khách nữ của tôi tầm 10 năm (haha). Nó có 1 con cú to bự chảng ở ngay giữa ngực và bụng để cố gắng trông cho đáng yêu hơn 1 chút, nhưng vì con cú to quá, trang trí 2 cái cánh cú là giả lông, mà cái nền thì lại màu ghi ghi trầm trầm nên là trông tổng thể cái áo lại trở nên khá là già. Một lần nữa cái áo khiến tôi không thể nhịn được cười khoái chí. Hẳn là mẹ khi chọn áo đã rất cố gắng chọn cho có hình con vật để trẻ trung. Chỉ riêng việc mẹ muốn làm điều đó vì con gái, tôi đã cảm thấy rất là hạnh phúc và cảm thấy được yêu vô cùng rồi, không quan trọng là kết quả cái áo đó có thực sự trẻ hay không nữa.

*******

Tuy là viết về gia đình nhưng điều này vẫn sẽ đúng với tình yêu nam nữ, ứng dụng sang không khác đi một chút nào. Nếu là trước đây, ta yêu với điều kiện người kia cũng yêu lại ta và cho ta cảm giác được trân trọng. Còn bây giờ khi đã hiểu, ta chợt nhận ra rằng ta cần nhiều sự bao dung, nhiều sự quan sát, nhiều sự thấu hiểu hơn nữa để thực sự hiểu thấu cho tấm lòng của người kia thay vì chỉ nhìn vào hình thức bên ngoài hoặc dựa vào câu chuyện tự ta thêu dệt trong đầu và áp đặt lên người đó.

Tôi mượn tiêu đề của 1 cuốn sách của thầy Thích Nhất Hạnh để gọi tên cho tình yêu này. Thầy đặt tựa là: “Tình yêu của bụt, hãy yêu thương theo cách của Bụt”.

[Tình Yêu] Tình Yêu Và Lòng Bao Dung, Cái Nào Sẽ Có Trước - YBOX

Love you.

[ Liên Kết Với Tác Giả Bài Viết – Cộng Đồng Tác Giả Chuyên Sâu AUTHORITY ]

Tác giả: Nga Phuong Dinh

I’m Nga Dinh – business owner, freelance writer, and women – empowermenr coach. My mission is to help you to free yourself from insecurity so you can live your true Self everyday of life, you can be happy in your relationship with love, work, money, etc, you never have to lie to yourself, nd create a thriving Life and Livelihood. Woman have the power to help woman.

Xem thêm nhiều bài viết khác của tác giả tại: Nga Dinh

Follow Facebook Authority – Cộng Đồng Tác Giả Chuyên Sâu để đọc thêm các bài viết mang tính chất chuyên sâu thuộc nhiều lĩnh vực/ chủ đề khác nhau từ các tác giả là Blogger/ Author đang sinh sống và làm việc tại Việt Nam.