Top 9 Bài Văn Đánh Giá về Biểu Tượng Nắm Lá Ngón trong ‘Vợ Chồng A Phủ’ của Tô Hoài (lớp 12) Xuất Sắc Nhất

Khi nhắc đến những tác phẩm như Dế Mèn phiêu lưu ký, chắc chắn chúng ta nghĩ đến một nhà văn tài năng, không ai khác chính là Tô Hoài. Ông là người có trái tim nhân hậu, mỗi trang văn của ông đều chứa đựng tình cảm và bài học về cuộc sống. Trong số những tác phẩm đó, không thể không nhắc đến câu chuyện về vợ chồng A Phủ trên miền Tây Bắc, mà qua đó ông đã tạo ra hình ảnh đặc trưng của nắm lá ngón.

Người ta thường nói: ‘Chi tiết là hạt bụi vàng của tác phẩm.’ Một tác phẩm xuất sắc không thể thiếu những chi tiết sâu sắc. Trong vợ chồng A Phủ, Tô Hoài mô tả số phận đau buồn của hai người. Bị giam giữ trong những điều kiện khắc nghiệt, họ trải qua những ngày đen tối với những bất công của xã hội phong kiến. Hình ảnh nắm lá ngón xuất hiện ba lần trong câu chuyện, mỗi lần mang theo một ý nghĩa khác nhau, nhưng đều là biểu tượng của sự đau đớn và áp bức đối với nhân vật chính, cô gái Mị.

Lần đầu tiên, chúng ta gặp Mị là một cô gái xinh đẹp, nhưng tâm hồn lại bao phủ bởi bóng tối. Mị, mặc dù có phẩm chất tốt, nhưng lại bị xã hội đàn áp. Hình ảnh nắm lá ngón đầu tiên đại diện cho lối thoát ngắn ngủi, là sự phản kháng mạnh mẽ của Mị trước sự áp bức. Nhưng đau thương hơn, khi Mị quay về, cha cô từ chối chấp nhận vì món nợ gia đình. Mặc dù Mị có tâm hồn cao cả, nhưng phải sống trong sự khổ cực và đau đớn.

Lần thứ hai, hình ảnh nắm lá ngón biến mất, làm thấy rõ sự tắt lịm và chấp nhận của Mị. Cô không còn nhớ đến lá ngón nữa, vì cuộc sống khắc nghiệt đã làm nguội lạnh trái tim cô. Đây là một biểu tượng cho sự ra đi của hy vọng và sự tồn tại trong bóng tối.

Lần thứ ba, đêm tình mùa xuân mang đến những tâm tư, hồi ức và tiếc nuối cho Mị. Hình ảnh nắm lá ngón xuất hiện lần cuối, thể hiện sự khao khát chấm dứt cuộc sống đau đớn của cô. Mị nghĩ rằng, nếu có thể nắm lá ngón, cô sẽ kết thúc mọi khổ đau ngay lập tức, để không còn nhớ lại quá khứ đau buồn.

Chính những hình ảnh này làm nổi bật nỗi đau và khó khăn của Mị, đồng thời là tiếng kêu thầm của những người lao động nghèo miền Tây Bắc. Nắm lá ngón không chỉ là chi tiết nghệ thuật, mà còn là biểu tượng của sự chống đối và hy sinh cho một tương lai tốt đẹp hơn.