Mùa hoa Lộc vừng

BHG – Cây Lộc vừng bố trồng góc sân là món quà của một người bạn trên miền ngược tặng bố trong chuyến về nguồn, thăm địa chỉ đỏ cách đây cũng hơn mười lăm năm. Bố bảo: Lộc vừng sống khỏe, vừa cho bóng mát, hoa đẹp vừa mang nhiều ý nghĩa tốt đẹp.

Chị em tôi, đứa nào cũng mê mẩn những chùm hoa lộc vừng từ khi chúng hãy còn non xanh tới khi những chiếc nụ căng tròn bung nở. Bố bảo: Lộc vừng thường có ba màu hoa chính: Đỏ, trắng, vàng. Mùa hoa nở thường vào giữa năm và cuối năm. Đến mùa, hoa Lộc vừng nở liên tục, hết đợt này đến đợt khác suốt mấy tháng liền. Đặc biệt, Lộc vừng thường nở vào thời khắc cuối ngày chứ không sớm nở tối tàn như các loài hoa khác. Thế là cơm chiều xong xuôi, chúng tôi liền giục nhau ra đứng dưới gốc cây vừa quan sát vừa chờ đợi nhất cử nhất động của từng búp hoa. Một, hai, ba… rồi ngàn vạn chiếc nụ li ti tròn như hạt đậu, trên đầu có những cánh hoa nhỏ, mỏng như tơ, bung ra mềm mại tựa những chiếc đèn hoa đăng lung linh trong mùa lễ hội.

Hoa lộc vừng đẹp nhất khi đêm về. Trong từng tán lá xanh, những chuỗi hoa yêu kiều buông lơi, dập dìu theo gió. Ngắm hoa, chị em tôi được bố kể cho nghe sự tích về loài hoa này. Câu chuyện về đôi trai tài gái sắc yêu nhau tha thiết. Chàng trai tuấn tú, tài năng, là niềm mơ ước của biết bao cô gái, cũng là sự ghen tức của biết bao chàng trai trong vùng. Cô gái xinh đẹp, nết na, nhiều chàng trai muốn ngỏ lời, trong đó có tên công tử con nhà trưởng bản. Tên công tử vì không chiếm được trái tim cô gái nên đã tìm cách hãm hại chàng trai. Hắn sai chàng vào rừng thiêng nước độc đi tìm báu vật cho lễ hội khiến chàng trai chết vì bệnh tật và kiệt sức. Cô gái không thấy người yêu trở về, đã trốn bản đi tìm. Sau bao ngày tìm kiếm, cô đau đớn ôm xác người yêu khóc vật vã. Sau khi chôn cất người yêu, cô cứ thế ngồi khóc bên mộ đến khi nước mắt cạn dần và gục bên mộ người yêu mà chết. Trên nấm mộ ấy bỗng mọc lên một cái cây có thân sần sùi nhưng cành lá xum xuê, tươi tốt, rồi những chùm hoa đỏ thuôn dài sà xuống như hỏi han, che chở cho mộ của chàng trai… Câu chuyện cảm động về tình yêu thủy chung của đôi trai gái gắn liền với hoa Lộc vừng qua lời kể của bố khiến chị em tôi nằm lòng đến tận bây giờ.

Lộc vừng nở rất nhanh và cũng rất nhanh tàn. Mới đêm bung nở đó, vậy mà sớm ra, cánh hoa rơi lả tả xuống gốc cây như thảm nhung. Chỉ cần một cơn gió nhẹ thoảng qua, ngàn vạn bông hoa li ti sẽ bung ra, đáp mình xuống đất tựa cơn mưa sao băng tuyệt đẹp. Dưới nắng mai chan hòa, đắm mình giữa màu hoa dịu dàng, hương thơm dìu dịu, ngai ngái của hoa Lộc vừng… lòng xuyến xao, lâng lâng, cảm giác bình yên, thư thả.

Ngày ấy, chị em tôi, ai cũng ngậm ngùi tiếc nhớ những bông Lộc vừng chóng tàn nên chẳng đứa nào nỡ quét hoặc giẫm lên lối đi. Nếu trước mùa hoa, có đứa còn trèo lên cây chơi trò đuổi bắt hoặc ngồi vắt vẻo trên cành học bài, ôn thi thì mùa hoa về, chúng tôi chỉ đứng dưới tán cây nhìn lên, hết xuýt xoa, trầm trồ, lại nhặt từng bông hoa đặt lên tay, nhẹ nhàng nâng niu, ve vuốt.

Lộc vừng là món quà quý mà mẹ thiên nhiên ban tặng cho con người. Có lẽ vì thế nên nó được liệt vào hàng tứ quý: Sanh – Sung – Tùng – Lộc; được người người mua làm quà tặng nhau trong dịp lễ, Tết quan trọng; được nhà nhà trồng trong sân, vườn với ước mong gia đình luôn bình an, tài lộc, sung túc.

Lại một mùa Lộc vừng nở hoa. Tôi luôn giữ thói quen trở về nhà dẫu cuộc sống ngoài kia có bộn bề, đơn giản là để được ngồi hàng giờ dưới bóng cây thơm mát ấy, được nghe bố kể chuyện, được cùng nhắc lại chuyện ngày xưa và để tự nhắn nhủ mình: Phải luôn trân quý những hạnh phúc bình dị đang có.

Tản văn: Lê Thị Xuyên