Hoàn cảnh sáng tác Nói với con của tác giả Chế Lan Viên

1. Giới thiệu khái quát về tác giả Y Phương

1.1. Tiểu sử cuộc đời

Tác giả Y Phương, tên khai sinh là Hứa Vĩnh Sước, là một nhà thơ người dân tộc Tày, quê ở huyện Trùng Khánh, tỉnh Cao Bằng. Ông đã cống hiến cuộc đời mình cho văn học và nghệ thuật, để lại dấu ấn đặc biệt trong văn chương nước ta.

Cuộc đời của nhà thơ Y Phương không hề cay đắng, nhưng nó đầy nhiều nỗi buồn. Những nỗi buồn ấy đã dày vò ông trong suốt cuộc đời, kể cả thời thơ ấu. Y Phương bắt đầu nhập ngũ vào năm 1968 và phục vụ trong quân đội đến năm 1981, sau đó được điều động về Sở Văn hóa – Thông tin Cao Bằng. Năm 1986, ông bắt đầu công tác tại Sở Văn hóa – Thông tin Cao Bằng, và từ năm 1991, ông trở thành Phó Giám đốc Sở Văn hóa – Thông tin. Từ năm 1993 đến năm 2008, ông đảm nhận vị trí Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Cao Bằng, là Ủy viên Ban Chấp hành, và Trưởng Ban Kiểm tra Hội Nhà văn Việt Nam khóa VI.

Ông Y Phương ra đi vào ngày 9 tháng 2 năm 2022, tại nhà riêng ở Hà Nội, không lâu sau sinh nhật lần thứ 74 của mình.

>>> Xem thêm về Diễn biến hoàn cảnh bùng nổ phong trào Cần Vương qua bài viết của ACC GROUP.

1.2. Sự nghiệp văn học

Y Phương là một nhà thơ có phong cách riêng biệt. Ông luôn tìm kiếm cái mới, cái độc đáo trong sáng tác của mình. Thơ của Y Phương thường lấy cảm hứng từ cuộc đời, cuộc sống cụ thể và những trải nghiệm cá nhân của ông. Qua những thăng trầm trong cuộc đời, tác phẩm của Y Phương thể hiện triết lý sâu sắc, sự trăn trở và suy tư.

Y Phương luôn quan sát và suy ngẫm về cuộc sống từ nhiều góc độ khác nhau khi sáng tác nghệ thuật. Cuộc sống đa dạng, phong phú và đa chiều này đã tác động đến tâm trạng của Y Phương, làm cho tác phẩm của ông trở nên phong phú, sôi nổi và ý nghĩa.

Một số tác phẩm nổi bật của Y Phương bao gồm “Nói với con” (1980), “Người núi Hoa” (1982), “Tiếng hát tháng giêng” (1986), “Lửa hồng một góc” (1987), “Lời chúc” (1991), “Đàn then” (1996), và nhiều tác phẩm khác.

2. Hoàn cảnh sáng tác bài thơ “Nói với con”

Bài thơ “Nói với con” ra đời vào năm 1980, trong thời kỳ mà đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân cả nước, đặc biệt là của người dân tộc thiểu số ở miền núi, còn rất khó khăn và thiếu thốn. Nhà thơ đã viết bài thơ này như một tâm sự với đứa con đầu lòng của mình. Ông muốn thông qua bài thơ này, truyền đạt rằng phải vượt qua đói nghèo bằng văn hóa.

Bài thơ “Nói với con” lấy cảm hứng từ cuộc sống khó khăn đó để truyền tải niềm tin, động viên và nhắc nhở con cái trong tương lai.

3. Tìm hiểu đôi nét về bài thơ “Nói với con”

3.1. Bố cục của bài thơ

Bài thơ “Nói với con” được chia thành hai đoạn:

– Đoạn thơ thứ nhất:

Bố cục của bài thơ “Nói với con” gồm 2 đoạn chính.

4 câu thơ đầu:

Những câu thơ đầu tiên thể hiện niềm hạnh phúc của người cha khi nhớ lại những ngày con cái mới bắt đầu bước vào cuộc đời. Y Phương nhắc nhở về quá khứ và đặt nền tảng cho tình cảm ấm áp trong gia đình, cũng như quá trình sinh thành và lớn lên của con.

7 câu thơ sau:

Đoạn thơ này đánh thức vẻ đẹp của dân tộc miền núi thông qua những câu thơ đầy cảm xúc. Nói về những con người lao động thô sơ nhưng có đôi bàn tay khéo léo, sống trong những khó khăn của cuộc sống nhưng vẫn giữ vững tâm hồn đồng minh và tình yêu thương. Cuộc sống miền núi hiện ra qua từng câu thơ, từng tình cảm và từng hình ảnh. Từ những câu thơ này, chúng ta cảm nhận được niềm hạnh phúc gia đình, sự đoàn kết và sự tự hào về quê hương và dân tộc. Đoạn thơ này mang lại sự ấm áp và sự hiểu biết về cuộc sống.

– Đoạn thơ thứ hai:

Đoạn thơ thứ hai của bài “Nói với con” thể hiện niềm tự hào về sức sống mạnh mẽ của truyền thống vùng cao và mong ước rằng con cái sẽ tiếp nối những giá trị quý báu đó. Bài thơ nêu lên giá trị tình cảm gia đình ấm áp, tôn vinh truyền thống và niềm tự hào về quê hương và dân tộc.

>>> Xem thêm về Cách viết đơn xin trình bày hoàn cảnh gia đình khó khăn qua bài viết của ACC GROUP.