Hoàn cảnh sáng tác bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

1. Hoàn cảnh sáng tác bài thơ Mùa xuân nho nhỏ hay nhất:

Mẫu 1: Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được Thanh Hải sáng tác vào tháng 11 năm 1980 trong hoàn cảnh đất nước đang hồi sinh nhưng lúc này nhà thơ mắc bệnh hiểm nghèo, ông đã sáng tác “Mùa xuân nho nhỏ” ngay trên giường bệnh. Bài thơ là sự chiêm nghiệm của ông là về cuộc sống cũng như ước mơ được dâng hiến cho cuộc đời.

Mẫu 2: Bài thơ được viết vào tháng 11 năm 1980 trong hoàn cảnh đất nước vừa thống nhất, đang xây dựng cuộc sống mới với nhiều khó khăn, gian khổ và thử thách, chưa đầy một tháng thì nhà thơ qua đời. Bài thơ như một lời tri ân chân thành, tha thiết của nhà thơ với nhân gian.

Bạn đang xem: Hoàn cảnh sáng tác bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

2. Một số nét khái quát về nhà thơ Thanh Hải:

2.1. Tiểu sử cuộc đời nhà thơ Thanh Hải:

Thanh Hải tên thật là Phạm Bá Ngoạn (1930-1980). Anh sinh ra và lớn lên tại xã Phong Bình, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế. Ông xuất thân trong một gia đình trí thức nghèo. Cha là giáo viên, mẹ là nông dân.

Anh là con cả trong một gia đình có 3 anh em. Hai người em của ông là Phạm Bá Liên và Phạm Bá Chất đều có công với cách mạng nhưng không được nhắc đến nhiều như người anh.

Năm 17 tuổi, nhà thơ Thanh Hải tham gia cách mạng tại huyện Hương Thủy và làm Chính trị viên Đoàn Văn công Thừa Thiên Huế.

Những năm 1954 – 1964, ông ở lại quê hương hoạt động cách mạng và làm cán bộ tuyên giáo của tỉnh. Năm 1964-1967, ông được phân công phụ trách Cờ giải phóng Huế. Sau đó ông tham gia và là Ủy viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Giám đốc Chi hội Văn nghệ Giải phóng Bình Trị Thiên.

Từ năm 1975, nhà thơ Thanh Hải giữ chức vụ Tổng thư ký Hội Văn nghệ Bình Trị Thiên, đồng thời là Thường vụ Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam.

Thanh Hải được biết đến là một trong những nhà nhân ái đã thắp lên ngọn lửa thơ ca Cách mạng trong lòng mọi người dân miền Nam trong thời kỳ đen tối, đẫm máu và nước mắt dưới ách thống trị tàn bạo, man rợ bạo chúa Ngô Đình Diệm và bè lũ đế quốc Mỹ.

Sau khi đất nước hòa bình, nhà thơ Thanh Hải chỉ sống được 5 năm thì mắc phải căn bệnh hiểm nghèo xơ gan cổ trướng. Trong thời gian nằm viện, ông đã viết bài thơ Mùa xuân nho nhỏ, một trong những bài thơ in trong tuyển tập Mùa xuân ở Huế và được nhiều người biết đến. Ông mất ngày 15 tháng 12 năm 1980.

2.2. Sự nghiệp sáng tác:

Trong khoảng thời gian 50 năm cuộc đời nhà thơ Thanh Hải, ông có 5 tập thơ gồm: Đôi mắt (1956); Người đồng chí thủy chung (1962); Mùa xuân Huế (tập 1, tập 2 1970-1972); Mùa xuân nho nhỏ (1980).

Với những đóng góp cho nền văn học nước nhà, ông đã được Nhà nước phong tặng một số giải thưởng như: Giải thưởng văn học Nguyễn Đình Chiểu năm 1965, Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật năm 2000.

Xem thêm : Văn mẫu lớp 9: Ý nghĩa nhan đề bài thơ Mùa xuân nho nhỏ (10 mẫu) Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

Năm 1960, với bài thơ “Mộ hoa”, nhà thơ Thanh Hải đã đoạt giải nhất cuộc thi thơ do báo Thống Nhất tổ chức.

Nhiều bài thơ của ông đã được bạn đọc thuộc lòng như: A Vâu không chết, Mộ anh hoa nở, Sương còn đó, Núi còn nhớ người thương,… Sau này những bài thơ này đều được in thành tuyển tập. Tập thơ Đồng đội trung thành, Nxb Văn học, Hà Nội, 1962.

Bên cạnh tác phẩm Những người đồng chí trung thành, nhà thơ Thanh Hải còn viết về hình tượng những người phụ nữ yêu nước. Đó là hình ảnh những người mẹ, người vợ, người thanh niên xung phong, người anh, người chị…

Hình ảnh đẹp nhất trong thơ ca kháng chiến của nhà thơ Thanh Hải là hình ảnh những người mẹ. Người mẹ trong thơ anh không phải đóng vai người ở hậu phương chăm sóc, đùm bọc cán bộ mà đóng vai người trực tiếp tham gia kháng chiến.

Trong bài thơ Đi thuyền đêm mưa của Thanh Hải, người mẹ cũng tham gia chèo đò đưa bộ đội qua sông. Hình ảnh người mẹ trong thơ ông để lại cho người đọc sự cảm phục và day dứt không nguôi. Cái gọi là quê hương nơi mẹ đã gắn bó cả đời cũng được tác giả viết: “Ta phải giữ lấy quê hương đã thành súng/ Xe địch vào, hai bàn tay trắng cũng lao ra”.

Nhà thơ Thanh Hải mất ngày 15 tháng 12 năm 1980, kết thúc cuộc đời gắn liền với cách mạng. Sau 2 năm ông mất, tập thơ cuối cùng của ông được Nhà xuất bản Tác Phẩm Mới ấn hành năm 1982, trong tập thơ Xuân Đạt này. Tập thơ ông viết trong những năm cuối đời. Anh viết với một sự thôi thúc bên trong, bởi cái gọi là tình cảm sâu đậm với cuộc sống mà anh thấy quý giá.

2.3. Phong cách sáng tác:

Thanh Hải là một trong những nhà thơ tiêu biểu trong phong trào kháng chiến chống Mỹ. Thơ Thanh Hải giàu ngôn ngữ trong sáng, cảm xúc nồng nàn, chân thành. Thơ ông luôn giản dị, nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm triết lý nhân sinh, thể hiện tình yêu thiên nhiên, cuộc sống của tác giả.

Ngoài ra, trong thơ ông còn có hình ảnh những người phụ nữ, đó là những thiếu niên xung phong, những người mẹ, người vợ, người anh. Người mẹ trong thơ anh được thể hiện thật đẹp. Mẹ ông trong kháng chiến không phải là người đóng vai trò hậu phương vững chắc mà bà trực tiếp tham gia kháng chiến bảo vệ Tổ quốc.

Điểm nhấn trong sự nghiệp sáng tác của Thanh Hải là bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được Thanh Hải viết vào tháng 11 năm 1980, lúc này ông đang hấp hối trên giường bệnh, một tháng trước khi nhà thơ qua đời. Bài thơ mang triết lý nhân sinh sâu sắc, không khô khan như những lời răn dạy đạo lý mà Thanh Hải đã viết nó bằng cảm xúc thật của chính mình. Giọng thơ nhẹ nhàng, hình ảnh giản dị dễ đi vào lòng người, đánh thức ước mơ và cách sống cao thượng của mỗi người. Mùa xuân nho nhỏ như một ước nguyện của chính tác giả được hòa mình vào mùa xuân của đất nước, vào mùa xuân bất tận của đất trời.

3. Nguồn cảm hứng sáng tác của nhà thơ Thanh Hải:

Nhà thơ Thanh Hải được biết đến là một nhà thơ cách mạng nên phần lớn cảm hứng sáng tác của ông thuộc về kháng chiến.

Đầu tiên là hình ảnh người lính trung kiên đầy cảm xúc. Khi viết về họ, nhà thơ dành cho họ những lời yêu thương, trân trọng và ngậm ngùi. Đó là những cái đẹp nhất. Chính vì thế có người gọi thơ ông là thơ về những người đồng đội trung thành. Những nhân vật này được nhà thơ miêu tả chi tiết qua từng bài thơ.

Xem thêm : Đời thực ‘nàng Thúy Kiều’ từng khiến Trấn Thành, Việt Hương mê mệt

Nhà thơ Thanh Hải viết không nhiều, không kể nhiều, ông chỉ có một số bài viết về anh hùng, chiến sĩ. Tuy nhiên, người đọc đã thấy sự ngưỡng mộ và khen ngợi mà ông dành cho họ. Ông muốn gửi gắm đến thế hệ mai sau hãy biết ơn và trân trọng khuôn mặt của những người lính trung kiên ấy.

Khi bị bệnh, ông vẫn luôn nung nấu một ý chí quyết tâm được cống hiến cho cuộc đời. Bởi theo quan niệm ông của ông, hi sinh cống hiến là nhiệm của cả đời, “sống là cho đâu chỉ nhận lại cho riêng mình”. Điều này khiến chúng ta khâm phục tấm lòng của Thanh Hải. Ở ông luôn có một khao khát, cống hiến, hòa mình vào cái chung của dân tộc, dù đó chỉ là những đóng góp nhỏ nhoi mà thôi, đối với ông đó cũng là cả sự cố gắng nổ lực. Điều này được thể hiện rõ qua bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải. Ông mong muốn được làm một con chim hót để cất tiếng ca vang cho đời, để cuộc đời này thêm rộn ràng, vui tươi hơn nữa. Mong muốn được mà cành hoa để tô điểm thêm cho sự sống muôn màu muôn vẻ. Dù bông hoa đó nhỏ thôi nhưng lại là điểm nhấn, không thể thiếu trong cuộc sống và được mọi người đón nhận.

Chính cảm hứng sáng tác của ông đã khẳng định tình yêu quê hương đất nước bất biến của ông. Ông luôn giới thiệu, quảng bá hình ảnh đất nước tươi đẹp của mình qua từng lời thơ, từng tác phẩm, gửi gắm những ước vọng được cống hiến xây dựng đất nước tươi đẹp cho quê hương của mình thêm tốt đẹp.Tác giả đã thổi hồn vào những vẫn thơ hết sức bình bình thường giản dị nhưng lại chứa đựng rất nhiều tâm tư.

Một số tác phẩm tiêu biểu:

– Trong suốt 50 năm cuộc đời của ông, Thanh Hải có 6 tập thơ:

+ Những đồng chí trung kiên (1962).

+ Dấu võng Trường Sơn (1977).

+ Huế mùa xuân (tập 1-1970, tập 2-1975) tập thơ.

+ Mùa xuân nho nhỏ (11/1980), khoảng 1 tháng trước khi ông qua đời. Lúc đó ông đang ốm nặng và phải điều trị ở bệnh viện Bạch Mai.

+ Ánh Mắt (1956).

+ Mưa xuân đất này (1982) tập thơ.

Nguồn: https://leplateau.edu.vnDanh mục: Văn Học