Bình Thuận là một tỉnh ven biển của miền Trung Việt Nam. Vùng đất duyên hải này tập hợp cả điều kiện cần và đủ để trở thành “thiên đường” du lịch khi sở hữu những cung đường biển tuyệt đẹp. Trong bài viết hôm nay, VOH xin gửi đến các bạn độc giả tuyển tập thơ về Bình Thuận, câu ca dao, tục ngữ về Bình Thuận hay, ấn tượng.
Thơ ngắn về Bình Thuận – Vẻ đẹp giao thoa giữa biển cả và sa mạc
Khi đặt chân đến Bình Thuận, hội mê “vitamin sea” không thể bỏ qua cung đường thơ mộng Lagi – Mũi Né – Bàu Trắng – Cổ Thạch. Bởi vì nơi đây mang vẻ đẹp giao thoa giữa sa mạc và biển cả. Những đồi cát mênh mông, bãi biển xanh trong vắt, làng chài đẹp tựa bức tranh,… tất cả dần hiện ra qua từng dòng thơ về Bình Thuận.
Bạn đang xem: Top 47 bài thơ về Bình Thuận, ca dao, tục ngữ về Bình Thuận hay
Bình Thuận quê tôi
Nắng nơi này lung linh nỗi nhớ
Ánh bình minh muôn lối ta đi
Bình Thuận ơi nơi này đẹp lắm
Đồi Dương xanh gió mát trong lành
Phan Thiết về đêm biển trời tuyệt đẹp
Gió thu về đẹp lắm Bình Thuận ơi.
(Nguyễn Trúc)
Tình ca Phan Thiết
Phan Thiết mưa và Phan Thiết nắng
Bởi vì em Phan Thiết ở bên anh
Rồi Phan Thiết một ngày chợt vắng
Em yêu ơi, mưa nắng nữa sao đành!
Phan Thiết gió một ngày thật gió
Bởi yêu em anh bảo Tết quê mình
Rồi Phan Thiết nếu mai kia mốt nọ
Vắng em rồi gió suốt cả đời anh!
(Từ Thế Mộng)
Bánh căn Phan Thiết
Gắp miếng bánh nóng thơm tho
Chấm vào chén nước cá kho đậm đà
Sợi xoài chua dịu quê nhà
Xíu mại bùi béo cùng hòa quyện nhau.
Trứng cút mềm mại trắng phau,
Bánh nướng giòn rụm, xanh màu hẹ thơm
Bao nhiêu hương vị thu gom
Vào trong chiếc bánh sớm hôm no lòng.
(Bùi Thị Ngọc Điệp)
Đêm Phan Thiết
Khi đêm Phan Thiết lên đèn
Sông Mường Mán bắt đầu chìm dưới trăng
Lưới chài ai mới vừa quăng
Nghe như sóng gợn lăn tăn lòng mình.
Tôi ngờ ngợ đó là em
Áo bà ba trắng chèo thuyền đêm đêm
Phải em thì cất tiếng lên
Cho tôi nghe với, cho mình gặp nhau.
Để sông Mường Mán chiêm bao
Thả cho hai đứa trôi vào đêm trăng.
(Nguyễn Như Mây)
Một bức tranh
Mũi Né hồn thơ vọng biển xanh
Dừa thơm đãi khách ngọt trong lành
Mây vờn gọi gió đi vào ảnh
Sỏi giỡn đùa trăng dạo khúc quanh.
Lữ khách ba miền vui thỏa mộng
Hiền nhân bốn cõi đẹp du hành
Tâm hồn sảng khoái đầy thi vị
Vãn cảnh nơi này một bức tranh.
(Quang Chính)
Bánh quai vạc Bình Thuận
Trong veo lớp bột bên ngoài
Vừa dai vừa mịn ăn hoài vẫn ngon
Bọc nhân tôm đỏ như son
Mỡ hành xanh mướt, thơm giòn hành phi.
Chấm vô nước mắm tức thì
Thơm, mềm, dai, ngọt… còn gì tuyệt hơn
Ăn bánh, lòng rất biết ơn
Người làm thức bánh thơm ngon cho đời.
(Bùi Thị Ngọc Điệp)
Cảnh Phan Thiết trong ngày tuần du
Chớp bể mưa nguồn chuyện đã qua,
Rày xem Phan Thiết khác xưa xa
Cây còi cỏ úa tuy xơ xác,
Tủi kết hoa treo cũng mới nhà.
Đón chúa phất phơ cờ đỏ tựu,
Nha quan lược bược áo xanh cà
Thái bình chợt nhớ ngày Nghiêu Thuấn,
Ngày Thuấn Nghiêu xưa cũng thế à!
(Hàn Mặc Tử)
Nhớ về Mũi Né
Mơ về Mũi Né biển rờn xanh
Những rặng dừa cao tỏa mát lành
Sóng vỗ khoang thuyền câu nặng sải
Mây vờn mặt nước trải vòng quanh.
Người đi hớn hở nhìn như ngọc
Bãi tắm quây quần ngắm tựa tranh
Nhớ buổi về thăm lòng mãn nguyện
Hè sang cảm hứng mộng du hành.
(Đức Khải)
Cảnh đẹp Mũi Né
Biếc ngọc vây trời nhuộm biển xanh
Nắng mang áo mỏng nét thiên thành
Hòn Rơm diễm lệ choàng tơ phủ
Đồi cát yêu kiều lót lụa quanh.
Vẻ thắm lung linh tình mãi đẹp
Màu tươi ấm áp sắc luôn lành
Mê hồn cảnh vật ngời xinh xắn
Điểm xuyết dương trần dáng mỹ thanh.
(Bảo Minh Trang)
Mũi Né – Hòn Rơm
Thấp thoáng kia rồi Mũi Né, Hòn Rơm
Nơi thủ đô của thiên đường du lịch
Biển và trời xanh một màu ngọc bích
Như lạc vào chuyện cổ tích ngày xưa.
Ai treo mình giữa sóng biển và thơ
Cứ lẳng lơ giữa trời nghe biển hát
Theo ngọn gió đi vẽ tranh trên cát
Lũ trẻ ngây thơ ôm ván trượt lên đồi.
Dọc biển xanh mát rượi dưới chân tôi
Là con sóng cứ bồi hồi lưu luyến
Hoàng hôn buông mặt trời rơi trên biển
Phố lên đèn một vẻ đẹp rất riêng!
(Giang Phan)
Chiều Mũi Né
Mũi Né chiều buông đẹp lạ lùng
Thăm bờ cát mịn cảnh miền Trung
Diều bay gió mát hồn thơ thẩn
Biển gọi trời xanh sóng vẫy vùng.
Đại Việt xưa kìa tăng lãnh hải
Chiêm Thành thuở nọ rã triều cung
Theo dòng lịch sử còn ghi đó
Họ Chế ngàn thu phải não nùng.
(Tín Nguyễn)
Phan Thiết quê tôi
Mũi Né bình minh rực ánh hồng
Xanh ngời biển mẹ chứa tình sông
Thuyền mơ cá bạc hương đằm thắm
Bãi đợi vàng tôm sắc tỏa nồng.
Đỏ sẫm làn da tràn khát vọng
Nâu nhòa mái tóc dậy hoài mong
Hòn Rơm cát trắng đồi thơ mộng
Rảo ngắm dương tà khách lặng trông.
(Cư Nguyễn)
Phan Thiết
Phan Thiết! Lòng sao ngỡ quá quen
Ngã ba lóa nắng, một hàng hiên
Nhà trường một mái, tường vôi trắng
Một gốc sầu đông, hương tím lên.
Thị xã biển cũng là phố biển
Lung linh gió đẫm vị hơi nồng
Buổi mai, mùi lưới vương bờ cát
Cho tối trăng về, cá nướng thơm.
Ơ, cũng quê nhà, phố biển ơi!
Phố quê tự huỷ đã lâu rồi
Qua đây, gặp gỡ chiều Phan Thiết
Bỗng thấy lòng mình đất nước soi.
(Xuân Hoàng)
Phan Thiết sau cơn lụt bão
Trời cho trận bão tiết thu thâm,
Phan Thiết là nơi cận hải tầm
Chài lưới chạnh thương dây thủy quốc,
Bút nghiêng gây nhớ bạn Quỳnh Lâm.
Thoảng nghe chừng lắm cơn phiêu bạt,
Chưa rõ bao nhiêu chốn lục trầm
Nhờ cụ Phú Khê cho lão biết,
Gió quang mây tạnh sẽ vào thăm.
(Nguyễn Phúc Ưng Bình)
Nhớ về Mũi Né
Ước mãi từ xưa cuộc viễn hành
Theo về với bạn ngắm miền tranh
Làng chài lãng mạn mơ dồn đến
Bàu Trắng yêu kiều mộng thả quanh.
Mỗi sớm bình minh tràn rực rỡ
Từng chiều bóng xế tỏa trong lành
Chưa lần thăm chút càng mong mỏi
Phan Thiết ru tình biển mãi xanh.
(Ngô Hoài Cổ)
Xem thêm: 57 bài thơ về Hà Giang – vùng đất địa đầu Tổ quốc Tuyển tập thơ về Cà Mau, ca dao, tục ngữ Cà Mau hay nhất Tuyển tập tục ngữ, ca dao về Bạc Liêu, thơ Bạc Liêu xúc động nhất
Những bài thơ về Bình Thuận hay, ý nghĩa
Bình Thuận là địa phương có cảnh quan thiên nhiên đa dạng, thu hút những người đam mê “xê dịch”. Các bài thơ về Bình Thuận sẽ mang đến cho du khách cảm giác như đang hòa mình vào biển xanh, cát trắng, nắng vàng. Đồng thời, biết thêm nhiều các món ăn ngon, đậm vị quê hương.
Phan Thiết
Có muối mặn trong lòng anh từ Phan Thiết
Ngậm làn môi mơ sóng bạc phếch dạt dào
Vũ khúc nhạc thiên đường đêm ngày say đắm
Tung tóe lên bảy sắc màu huyền diệu yêu đương.
Tóc em bồng bềnh sóng sánh đợt triều dâng
Bãi cát mịn phơi mình như say mơn mởn
Em đam mê hây hẩy cánh hoa đào he hé
Ngồi lần xích lại xây lầu mộng ước.
Một ngày mai không dám trả lời
Đoàn tàu kia lần lượt khuất li ti
Ôi, có lẽ tình duyên cũng thế!
Chỉ đi ngang khẽ lướt mắt nhìn.
Rồi cô đơn người lặn hụp cuồng điên
Không tắm sạch bóng hình ai yêu dấu!
(Hàn Quốc Vũ)
Phan Thiết ra giêng
Phan Thiết ra giêng em đi học
Khoác thêm áo lạnh, choàng thêm duyên
Ngã tư xe lửa un đầy gió
Chút lạnh ngày đông ráng lạnh thêm.
Phan Thiết ra giêng đường phượng nắng
Hoa còn sợ gió trốn môi em
Thị xã xưa, xưa tràn áo trắng
Mái lầu tháp nước đỏ dần lên.
Phan Thiết ra giêng em ôm cặp
Tụm ba tụm bảy nụ cười xuân
Em thầm nghiêng nón trên cầu sắt
Hỏi sông Mường Mán những bâng khuâng.
Phan Thiết ra giêng ai ngồi quán
Vờ tí co ro nhìn sân trường
Hình như gió bấc còn lãng mạn
Thả chút rêu phong lạnh dễ thương.
Phan Thiết ra giêng nghe ngọt xớt
Gió bấc lang thang đời trẻ trung
Tưởng chừng gió tết bay còn sót
Thổi trong khói pháo đỏ rưng rưng.
Phan Thiết ra giêng là hết Tết
Em còn mực tím thả mênh mông.
(Nguyễn Như Mây)
Xem thêm: Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, hồn nhiên 22 bài thơ về mái trường hay và ý nghĩa nhất Top 25 bài thơ về hoa phượng hay và ấn tượng
Thương lắm Bình Thuận ơi
Em ơi về Bình Thuận quê anh nhé
Nơi mảnh đất nuôi anh lớn từng ngày
Tuy khô cằn nhưng tình cảm nồng say
Đất yêu người qua bao thời gian khó.
Em ơi quê anh biển mênh mông đó
Mặn chát đời không phai được yêu thương
Dù biển xanh qua bao thời chiến trường
Dân quê anh vẫn kiên cường chống trả.
Tình đất và người bài ca muôn thuở
Đất nước hòa bình, rạng rỡ dựng xây
Tình yêu đôi lứa mộng say sum vầy
Đêm phố đèn đẹp mơ thành phố biển.
Em ơi Mũi Né quê anh xứ biển
Sóng vỗ về reo khúc hát yêu thương
Bên đồi Hồng ngất ngây say bờ cát
Những chú dông non bò sát chân em.
Quê anh mưa gió bất thường
Nhưng tình ươm đậm yêu thương mọi người
Thời gian lặng lẽ dòng đời
Tình yêu Bình Thuận mãi ngời trong anh.
(Nguyễn Thanh Tâm)
Bình Thuận quê em
Em chỉ là cô gái xứ biển thôi
Da rám nắng cả một đời vất vả
Trời ló dạng em cùng cha kéo cá
Biển mênh mông bao la cả tình người.
Ai có về Phan Thiết Mũi Né chơi
Sẽ cảm thấy rất tuyệt vời khi đến
Bờ biển trải dài tình người trìu mến
Duyên con gái mặn mòi như nước biển quê hương.
Mũi Né thân thương hàng dừa xanh trải bóng dọc đường
Cảnh đẹp Suối Tiên, Hòn Rơm còn phảng phất
Giọng nói ngọt ngào cô thôn quê chân chất
Mời anh về thăm Bình Thuận quê em.
Nhìn sóng biển dâng khi thủy triều lên
Đoàn thuyền ra khơi vượt muôn trùng sóng gió
Cá mực đầy khoang tiếng reo hò đây đó
Ơ hò dô theo cơn gió căng buồm.
Đoàn thuyền về hoa nắng cũng vàng ươm
Đôi cánh sóng vỗ mạn thuyền reo hát
Bình Thuận biển xanh nắng vàng trên cát
Như bức tranh một sa mạc tuyệt vời.
Ai có về Bình Thuận quê hương tôi
Nước mắm cá cơm thanh long tươi mát
Dừng chân lại nghe biển ru sóng hát
Lời dịu dàng như khúc nhạc lòng em.
(Quý Phương)
Phan Thiết có anh tôi
Anh không giữ cho mình dù chỉ là ngọn cỏ
Đồi thì rộng anh không vuông đất nhỏ
Đất và trời Phan Thiết có anh tôi
Chính ở đây anh thấy biển lần đầu
Qua cửa hầm
Sau những ngày vượt dốc
Biển thì rộng căn hầm quá chật
Khẽ trở mình cát đổ trắng hai vai.
Trong căn hầm mùi thuốc súng mồ hôi
Tim anh đập không sao ghìm lại được
Gió nồng nàn hơi nước
Biển như một con tàu sắp sửa kéo còi đi
Những ngôi sao tìm cách sáng về khuya
Những người lính mở đường đi lấy nước
Họ lách qua những cánh đồi tháng chạp
Trong đoàn người dò dẫm có anh tôi
Biển ùa ra xoắn lấy mọi người
Vì yêu biển mà họ thành sơ hở
Anh tôi mất sau loạt bom tọa độ
Mất chỉ còn cách nước một vài gang.
Anh ở đây mà em mãi đi tìm
Em hy vọng để lấy đà vượt dốc
Tân Cảnh
Sà Thầy
Đắc Pét
Đắc Tô
Em đã qua những cơn sốt anh qua
Em đã gặp trận mưa rừng anh gặp
Vẫn không ngờ có một trưa Phan Thiết
Em một mình đứng khóc ở sau xe.
Cánh rừng còn kia trận mạc còn kia
Vài bước nữa thì tới đường số một
Vài bước nữa
Thế mà
Không thể khác
Biển màu gì thăm thẳm lúa anh đi.
Em chưa hay cánh đồi ấy tên gì
Nhưng em biết ngày ngày anh vẫn đứng
Anh chưa biết đã tan cơn báo động
Chưa biết tin nhà không nhận ra em
Không nằm trong nghĩa trang
Anh ở với đồi anh xanh cỏ
Cỏ ở đây thành nhang khói của nhà mình
Đồi ở đây cũng là con của mẹ.
Lo liệu trong nhà dồn xuống vai em
Tiếng còi xe Phan Thiết bước vào đêm
Đèn thành phố soi người đi câu cá
Anh không ngủ người đi câu không ngủ
Biển đêm đêm trò chuyện với hai người
Cứ thế từng ngày Phan Thiết có anh tôi.
(Hữu Thỉnh)
Phan Thiết
Ôi Phan Thiết thân thiết
Phan Thiết tha thiết ơi,
Một không khí lao động
Bao trùm cảnh và người.
Sông Cà Ty chảy lặng
Bên bến cá Cồn Chà,
Một ngàn thuyền gắn máy
Đi đánh cá gần xa.
Tháng ba gió nam non,
Đánh cá trừ, cá trích
Tháng sáu gió nam già,
Lắm thiều, ngân, cơm, mực.
Rong đá cá về ăn,
Biết ngách nào mấy tháng,
Cá dính lưới giăng dài
Phải kéo khi vừa sáng.
Người Phan Thiết vạn chài
Sắc mắt từ khơi đến,
Gió cứng tóc trên đầu,
Tay bặn cùng gió biển.
Tôi vào cho nhìn cá,
Về, bạn thết ốc hương,
Tôi đi thăm ruộng muối
Ngời trắng nắng soi gương.
Những quả dưa hấu đào,
Ồ! Gánh nào cũng nặng
Nước mắm Phan Thiết ngon,
Nhớ hoài đầu lưỡi đậm.
Câu thơ cũ còn vang
Nỗi khổ đau đời cũ,
Di tích lầu Ông Hoàng
Mối tình Hàn Mặc Tử.
Ôi Phan Thiết thân thiết,
Phan Thiết tha thiết ơi!
Xem thêm : Đá trầm tích là gì? Được hình thành như thế nào? Ứng dụng?
Thăm kinh đô cá mắm,
Về thêm khỏe hồn tôi.
(Xuân Diệu)
Phan Thiết! Phan Thiết!
Nhớ khi xưa ta là chim phượng hoàng
Vỗ cánh bay chín tầng trời cao ngất
Bay từ đao ly đến trời đâu suất;
Và lùa theo không biết mấy là hương.
Lúc đằng vân gặp ánh sáng chặn đường,
Chạm tiếng nhạc, va nhằm thơ thiên cổ
Ta lôi đình thấy trăng sao liền mổ:
Sao tan tành rơi xuống vũng chiêm bao.
Trăng tan tành rơi xuống một cù lao
Hóa đài điện đã rất nên tráng lệ
Ở ngôi cao, ngước mắt ra ngoài bể
Phong lưu ghê, sang trọng chẳng vừa chi.
Ta mê man như tới chốn phượng trì
Ở mãi đấy không về thiên cung nữa
Nhưng phép lạ, có một vì tiên nữ
Hao hao như nường nguyệt cõi đào nguyên.
Ta đắm mê trong ánh sáng trần duyên
Và van lạy xin cô nường kết ngãi
Mỉa mai thay cho phượng hoàng si dại
Là ta đây đương ở kiếp muôn chim.
Trở lại trời tu luyện với muôn đêm
Hớp tinh khí lâu năm thành chánh quả
Ta trở nên như ngọc đàng kim mã
Rất hào hoa, rất phong vận: Người thơ.
Ta là trai khí huyết ước ao mơ
Người thục nữ sanh giữa thời vô thượng,
Rồi ngây dại nhờ thất tinh chỉ hướng,
Ta lang thang tìm tới chốn lầu trang.
Lầu Ông Hoàng, người thiên hạ đồn vang
Nơi đã khóc, đã yêu thương da diết
Ôi trời ôi là Phan Thiết! Phan Thiết!
Mà tang thương còn lại mảnh sao rơi.
Ta đến nơi, nường ấy vắng lâu rồi
Nghĩa là chết từ muôn trăng thế kỷ
Trăng vàng ngọc, trăng ân tình, chưa phỉ!
Ta nhìn trăng khôn xiết ngậm ngùi trăng.
Ta vãi tung thơ lên tận sông Hằng,
Thơ phép tắc bỗng kêu rên thống thiết
Hỡi Phan Thiết! Phan Thiết!
Mi là nơi ta chôn hận nghìn thu,
Mi là nơi ta sầu muộn ngất ngư.
(Hàn Mặc Tử)
Bình Thuận quê tôi
Tôi trở về một ngày lúa đơm bông
Thoảng trong gió bên cánh đồng mùi sữa
Người nông dân ấm tình quê chan chứa
Mùa vụ nào cũng nhớ lắm không quên.
Chiều bên nhau bữa cơm trắng rau dền
Nhưng ngọt lắm với cái tên đạm bạc
Dù đi xa nhưng mặn nồng câu hát
Bình Thuận quê mình khao khát đắm say.
Kia giàn mướp bờ ao nhỏ đong đầy
Hàng tre xanh bóng dáng gầy của mẹ
Lom khom bảo nụ hoa cà vừa hé
Trái lớn rồi mẹ hái gửi cho con.
Tôi nhìn về nơi đôi mắt héo hon
Bàn tay sạm vẫn còn lo chưa dứt
Trái bầu xanh bám cheo leo bên vực
Suốt một đời đêm trăn trở nắng mưa.
Bông lúa vàng chị tôi gặt sớm trưa
Chiếc xe trâu đã trở về bên mái
Từng ụ rơm tuổi thơ mình trở lại
Theo cánh diều mãi mãi ở trong tim.
Cái nắng hanh góc nhà xưa trốn tìm
Biển dạt dào sóng êm đềm nhung nhớ
Đây quê hương gửi trao anh một thuở
Hãy về đi Bình Thuận đó em chờ.
(Hoa Cỏ May)
Mũi Né tình đất tình người
Lúc mới sinh ai đặt tên cho đất
Một nàng tiên đang ngủ giấc nồng say
Giữa trưa hè cơn sóng nhỏ lay lay
Vỗ vào bờ ru em say giấc mộng.
Rồi một chiều tìm em nơi đất rộng
Có một làng chài, đồi cát, rừng dương
Có người mẹ bao đêm trường ấp ủ
Tần tảo sớm khuya khổ nhọc vì con.
Em đã thức vươn mình tỉnh giấc
Nhìn biển xanh làng cát, mũi Gành
Cơn sóng nhỏ đưa thuyền ra biển cả
Có người cha tìm vị mặn nuôi đời.
Mũi Né ơi! Sao mà thân thương quá
Gian khổ bao năm nay đã chuyển mình
Trên phố chợ con đường dài mở lối
Đón em thơ cùng nhịp bước đến trường.
Bờ biển rộng nhiều khu nhà nghỉ dưỡng
Khách sạn cao tầng đón khách phương xa
Chiều hoàng hôn bên ánh xế tà
Từng đoàn thuyền vươn ra biển lớn.
Bình minh rồi! Em không còn ngủ nữa
Nhịp bước theo đời đi giữa màu xanh
Xin hôn em! Cám ơn miền cát trắng
Mũi Né ơi! Tình đất tình người.
(Dương Huỳnh)
Con thích đi Mũi Né
Con thích đi Mũi Né
Vui, vui lắm mẹ ơi
Bình minh đẹp rạng ngời
Ánh vàng soi mặt biển.
Con vẽ những con thuyền
Ngón tay đùa trên cát
Nhấp nhô triền sóng hát
Thỏa khao khát say mê.
Bàu Sen chở con về
Cả khung trời thơ mộng
Bao la đồi cát rộng
Rộn rã tiếng cười con.
Mình lại đến Hòn Rơm
Thăm Suối Tiên mẹ nhé
Đôi chân trần mạnh mẽ
Ngược dòng đến thác cao.
Rặng dừa xanh vẫy chào
Nhũ cát vàng pha đỏ
Quê hương trong con đó
Về nữa nhé mẹ ơi!
(Hải Yến)
Mời anh đến nhé biển quê em
Em mời anh đến nhé biển quê em
Nghe Đồi Dương xanh rì rào trong gió
Thoáng tiếng sóng nhớ ai mà nức nở
Khúc tình buồn nhuộm tím cả chiều thu.
Em mời anh về nghe biển cất lời ru
Thả hồn theo con nước ròng nước lớn
Ngắm mãi mê nàng sóng đang đùa giỡn
Biển quê em sao đẹp đến lạ lùng.
Anh về đây rồi đừng nghĩ ngợi mông lung
Cứ mở lòng ra hòa mình cùng biển
Bao nhiêu bộn bề lo âu tan biến
Biển dịu dàng cảm nhận nỗi riêng chung.
Biển Đồi Dương em yêu đến vô cùng
Còn lắm hoang sơ mà dịu dàng bình dị
Người dân quê em thật thà chăm chỉ
Anh đến một lần chắc nhớ mãi không quên.
Anh đến rồi biển lạ bỗng thành quen
Khi bắt gặp nụ cười ai e ấp
Chiều chênh chao cả lòng người du khách
Nét duyên nào lạc bước giữa hồn anh.
Hàm Tân quê em chỉ thế đó anh
Biển trong xanh vỗ về bờ cát trắng
Vị của biển mặn mà nhưng đằm thắm
Em mời anh về thăm nhé một lần thôi.
(Đỗ Thị Kim Hoa)
Chiều mưa Phan Thiết
Phan Thiết thật buồn vào những chiều mưa
Giờ tan trường bâng khuâng tà áo trắng
Bước chân quạnh hiu gió lùa trống vắng
“Hoàng hôn xuống rồi không thấy nắng chiều phai”.
Người hành khất già run rẩy đôi tay
Bác xích lô co người trong góc phố
Bầy trẻ vô tư cười vui như pháo nổ
Ngửa bàn tay bé xíu hứng hạt mưa.
Phan Thiết thật buồn vào những chiều mưa
Mưa giăng giăng mưa nhòa con phố vắng
Mưa khẽ hôn dòng Cà Ty lẳng lặng
Mưa mịt mờ lùa bong bóng nước trôi.
Vật vã khua chèo tà áo tím thướt tha
Nước khuấy động không làm em ấm lại
Mưa vẫn rơi rơi đều rơi mãi
Hàng me xanh xơ xác nép bên đường
Phan Thiết thật buồn vào những chiều mưa.
(Yến Thanh)
Xem thêm: 31 bài thơ về Bình Định, ca dao, tục ngữ về Bình Định hay nhất 47 bài thơ về Quảng Ninh, ca dao, tục ngữ về Quảng Ninh hay, đặc sắc nhất Tuyển tập những bài thơ về Đà Lạt mộng mơ
Tuyển tập thơ Bình Thuận theo thể thơ lục bát
Bình Thuận là một điểm đến hấp dẫn vì lưu giữ nhiều di sản văn hóa lâu đời như tháp Chăm Pô Sah Inư, lầu Ông Hoàng, lăng mộ Nguyễn Thông, đình làng Đức Thắng… Hãy để VOH giúp bạn có một “tour du lịch” thú vị thông qua những bài thơ về Bình Thuận sau nhé!
Bắc Bình quê tôi
Bắc Bình – Bình Thuận yêu thương
Đi đâu cũng nhớ con đường hương quê
Yêu đồng xanh ngát chiều về
Ruộng vàng mùa chín gió lùa đung đưa.
Bắc Bình còn khó em ơi
Cần lao năm tháng chẳng lời thở than
Nắng mưa chưa được hòa chan
Nhập thu kinh tế còn ngàn bấp bênh.
Nhưng quê vẫn mãi nghĩa tình
Lòng dân ý Đảng vượt nghìn khó khăn
Quyết tâm xây dựng hạ tầng
Thôn quê nâng cấp điện đường sáng trưng.
Yêu quê yêu mãi chẳng dừng
Yêu quê năm tháng anh hùng đấu tranh
Yêu quê non nước trăng thanh
Có rừng có biển, suối, sông đẹp ngần.
Bắc Bình – Bình Thuận miền Trung
Đẹp sao đẹp mãi trong lòng của tôi
Dù cho gian khó ngàn khơi
Nhưng tôi nhớ mãi… trọn đời mến thương.
(Nguyễn Thanh Tâm)
Biển xanh
Ai về Bình Thuận quê tôi
Ghé thăm Mũi Né để rồi khó quên
Biển xanh thăm thẳm ngày đêm
Rì rào sóng vỗ êm êm cát mềm.
Thu vàng lấp lánh bên thềm
Đại dương xanh thẳm êm êm gió ngàn
Bạc đầu ngọn sóng miên mang
Đây em gái nhỏ dịu dàng hương quê.
Lung linh dáng liễu hẹn thề
Bay bay tóc gió say mê ngọt ngào
Anh về Bình Thuận em trao
Biển xanh con sóng dâng trào tình em.
Mùa thu con sóng thật mềm
Heo may nhè nhẹ bên thềm đại dương
Tám chờ chín đợi mười thương
Anh về quê mẹ vấn vương không rời
Anh ơi về lại anh ơi
Em đây cô gái gọi mời nhớ thương
Gót hồng thả bước tơ vương
Quê em Mũi Né yêu thương đợi chờ.
(Phan Văn Uyên)
Mùa thu Phan Thiết
Mùa thu Phan Thiết dễ thương
Có em đang thả khói sương đầu ngày
Lúc chim sâu mới vừa bay
Nắng chen màu lá đong đầy bờ sông.
Anh tìm giọt nước nào trong
Chưa phai hết những bềnh bồng sớm mai
Tặng em về gánh trên vai
Qua sông Mường Mán lưới chài còn giăng.
Đêm qua, Phan Thiết đầy trăng
Anh và tháp nước được gần với nhau
Như gần em chút chiêm bao
Rồi choàng vai bước qua cầu rồi thôi.
Để bây giờ nhớ tiếng cười
Em gieo thành giọt nắng phơi dọc đường
Mùa thu Phan Thiết dễ thương
Có anh đang đứng trước trường chờ em.
(Nguyễn Như Mây)
Về Mũi Né đi em
Đường về Mũi Né xa xa
Đi ra Phan Thiết phải qua bao cầu
Hải sản ngon nhất chợ Lầu
Cùng em với bạn lần đầu đi chơi.
Đồi Dương phong cảnh tuyệt vời
Biển xanh cát trắng cả đời chưa qua
Tình em cũng thật đậm đà
Kỷ niệm hai đứa xa nhà đến đây.
Cảnh đẹp như giữa trời mây
Gió lồng lộng thổi hàng cây trên đồi
Dừa xanh cát trắng ta ngồi
Nụ cười e ấp em thôi khóc thầm.
Ngoài kia sóng biển ầm ầm
Vỗ lên bờ cát tím bầm hoàng hôn
Bên em tim đập trống dồn
Vuốt nhẹ mái tóc tâm hồn thảnh thơi.
Phan Thiết Mũi Né ai ơi
Về đây đã quá nửa đời lãng du
Đồi Dương gió thổi vù vù
Cát bay trong gió tai ù nụ hôn.
Lòng anh xao xuyến tâm hồn
Dẫm lên cát mịn như chôn chân rồi
Ở đây sóng đánh cát bồi
Chúng mình hai đứa chưa thôi tâm tình.
Bên em như bóng với hình
Không rời nửa bước chúng mình yêu thương
Mũi Né xa cách quê hương
Phương nam khám phá dặm trường tới đây.
(Việt Nga)
Phan Thiết
Đường lên dốc đá còn cao
“Lầu Ông Hoàng” đó hư hao đã nhiều
Tháp xưa soi bóng tiêu điều
Tìm trăm năm cũ dấu kiêu hùng nào.
Nghe con sóng biển nghẹn ngào
Bên ghềnh đá cũ hải âu thẫn thờ
Đất xưa nay vắng người thơ
Mộng Cầm còn giữ hồn thơ của Hàn?
Bỗng dưng nhớ Trần Thiện Thanh
Về đây Phan Thiết biển xanh, nắng vàng
Bài ca nhắc chuyện tình nàng
Yêu chàng thi sĩ họ Hàn năm xưa.
Anh đứng giữa bờ biển trưa
Biết em phương ấy đêm thừa cô liêu
Xa nhau xin mộng nuông chiều
Bài thơ anh viết để yêu em nhiều.
Thơ tình gói ghém hồn yêu
Mượn vần lục bát nuông chiều cho nhau
Tình sầu theo cuộc bể dâu
Chờ qua dâu bể rủ nhau ta về.
(Minh Sơn Lê)
Phan Thiết ta lại nhớ về
Bình Thuận Phan Thiết quê ta
Lại nhớ về hồn Bà ở La Gi
Mũi điện biển xanh xuyến xao
Cà Ty tháp đài tượng Trần Hưng Đạo.
Dòng bến xanh thuyền neo đậu
Cát biển Đồi Dương từng cơn sóng vỗ
Bên trời hoàng hôn lưu luyến
Duyên tình ai còn nhớ ai đợi chờ.
Phú Hài phiêu bạc bao chừ
Mũi Né Suối Tiên chốn bồng nhân cảnh
Man mác cát trắng gió bay
Đất làng chài kia ngư dân bám biển.
Dãi dầu vượt ngàn trùng khơi
Hòn Rơm người ơi đã xa lâu rồi
Bình Thuận Phan Thiết quê ta
Lại về khu văn hóa phố ân tình.
Thăm lại tháng ngày dài qua
Kỷ niệm đánh mất những ngày xanh.
(Tứ Phong và Hạo Thiên Danh)
Về Bình Thuận đi anh
Hãy về Bình Thuận quê em
Trong chiều biển nắng êm đềm hát ca
Đồi Dương cồn cát mặn mà
Về đi anh hỡi có ta với mình.
Tháp Chàm thành cổ lung linh
Lầu Ông Hoàng đó mối tình diễm xưa
Hòn Rơm Mũi Né phủ dừa
Đi ngang Đồi Sứ một trưa nắng hồng.
Kê Gà biển rộng mênh mông
Bên trời Tà Cú cánh đồng lúa xanh
Chùa Hang Cổ Thạch trong lành
Cù Lao Câu đó như tranh lụa màu.
Nghĩa tình cha mẹ trước sau
Ấm lòng của biển bên nhau tháng ngày
Hãy về ở lại nơi đây
Bánh canh gỏi cá rượu say bên đời.
Chèo thuyền lướt ván ra khơi
Hòn Bà ở giữa biển trời luyến thương
Phía xa ruộng muối con đường
Người nông dân ấy tình vương vấn nhiều.
Anh về mình lại thêm yêu
Mùa hoa muống biển tím chiều câu thơ
Anh ơi Bình Thuận em chờ
Về đi anh nhé nguyệt tơ sẽ thành.
(Hoa Cỏ May)
Phan Rí cửa
Đường về Phan Rí xa xa
Đi qua Phan Thiết rồi ra chợ Lầu
Mấy sông, mấy núi, mấy cầu
Đường ra cảnh đẹp muôn màu xinh sao.
Về nghe sóng biển rì rào
Hàng dương vi vút đón chào bình minh
Quê hương tha thiết bao tình
Nhớ mùi mắm ruốc, trà gừng, bánh căng.
Xôn xao sóng vỗ đầu gành
Cát dài mát lịm bàn chân giang hồ
Xa rồi năm tháng ấu thơ
Cánh diều no gió bên bờ sông xanh.
Ghe vô tôm cá no lành
Canh chua cá bớp cá cần chiên khô
Từ khi xa xứ đến giờ
Gót chân lãng tử bơ vơ xứ người.
Nhẫm xem mấy chục năm rồi
Quê hương còn đó ta người ly hương
Dạt dào sóng vỗ trùng dương
Ai về Phan Rí quê hương về cùng.
(Sinh Hoàng)
Thơ hay về Bình Thuận ca ngợi cảnh đẹp non sông
Bình Thuận đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho những người yêu thi ca và đang tìm kiếm sự bình yên trong tâm hồn. Đọc các bài thơ về Bình Thuận, bạn sẽ được khám phá vẻ đẹp thiên nhiên hoang sơ, bình dị của vùng đất đầy nắng gió này. Từ đó, giúp xua tan đi bao muộn phiền của cuộc sống.
Phan Thiết
Ở đây cà lên men như rượu
Giọt nước mắm trong màu mật ong
Trưa hừng nắng em nhìn dìu dịu
Tôi nhớ ai ngọn gió chợt tanh nồng.
Thuyền nan san sát mặt sông
Thoáng ghép lại một nỗi đau Phan Thiết
Xe đò lướt bụi phả về ảo giác
Đâu người xưa nghiêng xuống cánh phượng hoàng.
Đâu lầu Ông Hoàng câu thơ còn ngân
Cái bóng dáng mảnh trăng hư ảnh
Khiến Phan Thiết phút chốc thành lưu luyến
Những túi mực khô reo múa xung quanh.
Cửa biển hình cánh cung thị xã khép vào mình
Tiếng gào gọi tiếng kêu thương thi sĩ
Nếu câu thơ cũng lên men như cá
Phan Thiết ơi! Ôi trời ôi! Mặn mãi ở đầu môi.
(Nguyễn Thụy Kha)
Về Phan Thiết nghe anh
Anh đến quê em có biển Đồi Dương
Hàng phi lao xanh gắn liền với cát
Bờ biển trải dài ngồi nghe sóng hát
Quê hương thân yêu Phan Thiết gọi mời.
Con đường nên thơ dọc biển anh ơi
Như nốt nhạc như lời ca em hát
Đêm đêm trăng loang trên sông bàng bạc
Dòng Cà Ty xanh neo đậu thuyền bè.
Anh đã bao giờ nghe khúc sông quê
Tâm tình đêm đêm khi thuyền cập bến
Vỗ mạn rì rào nồng nàn quyến luyến
Là dòng Cà Ty rực ánh đèn màu.
Em đưa anh đi lên những đồi cao
Cồn cát bay bay bám vào chân bước
Một bên mây trời xanh in mặt nước
Một bên đồi cao uốn lượn cát vàng.
Đồi Hồng, Suối Tiên róc rách reo vang
Hòa mình biển xanh cát vàng nắng ấm
Rau muống biển trông giống như tấm thảm
Gọi mời dấu yêu để kể chuyện tình.
Mũi Né đêm về điện sáng lung linh
Dạo cùng em bên con đường thơ mộng
Gió biển dạt dào cùng muôn tiếng sóng
Bình Thuận quê em là bức tranh tình.
Về nghe anh em muốn chuyện đôi mình
Được biển gọi là chuyện tình đẹp nhất.
(Quý Phương)
Bình Thuận vươn lên
Trở về thành phố, phố biển quê tôi,
Bình Thuận yêu thương, khát khao tiến bước
Vang rền nhà máy, công nghiệp đi lên
Biển vàng khai thác cá tôm khoang đầy.
Trở về thành phố, nhớ biển mênh mông
Bình Thuận say mê, cát vàng Mũi Né
Đồi Dương xanh ngát, gió chiều ru êm
Sóng tình vỗ mãi, đưa thuyền ra khơi.
Phố biển ta ơi Bình Thuận vươn lên
Vượt bao gian khó, thành phố rực hoa
Ông Hoàng lầu mộng, dấu tích tình xưa
Tình yêu phơi phới, ân tình có em.
Phố biển yêu thương, Bình Thuận xanh tươi
Tình dân cùng Đảng ra sức dựng xây
Đi theo năm tháng, xứng danh anh hùng
Đáp lời Bác gọi, xuân giờ tự do.
Trở về thành phố, phố biển quê tôi
Bình Thuận như mơ, dựng xây kiến thiết
Nông thôn thị thành, đoàn kết yêu thương
Tình xanh như lúa, bạt ngàn ấm no.
(Nguyễn Thanh Tâm)
Nắng chiều đồi cát
Ánh nắng vàng đang ngả bóng hoàng hôn
Tia nắng đẹp tỏa xoe tròn trên cát
Mũi Né mùa này đẹp hơn lúc khác
Du khách về như hoan lạc thần tiên.
Đồi cát chiều ánh nắng ngả nghiêng nghiêng
Cơn gió dịu như lời khuyên của mẹ
Thổi cát bay với bước chân khe khẽ
Tóc xõa tung cơn gió nhẹ lùa vào.
Ai chưa đến một lần cũng ước ao
Muốn tìm về nghe rì rào của biển
Sóng vỗ bờ níu chân người quyến luyến
Như người thân về với biển nồng nàn.
Tháng sáu về nghe gió thổi nồm sang
Càng yêu mến cái dịu dàng của biển
Mũi Né đẹp! Đất và người thân thiện
Đồi cát bay bay xao xuyến lòng ai.
Em hãy về trong lúc buổi ban mai
Đón ánh nắng trải dài trên cát
Ngồi trên đồi ta cùng nghe biển hát
Khúc tự tình trong tiếng nhạc sóng reo.
Nhìn đoàn thuyền về bến nối đuôi theo
Mới cảm nhận biển không nghèo như tưởng
Ta về đây mình cùng nhau tận hưởng
Hương vị ngọt lành: mực nướng, tôm, cua.
Em về với anh ngay giữa đúng mùa
Mới cảm xúc và tan xua buồn bực
Về với biển ta nghe lòng rạo rực
Một miền quê đang sung sức vươn mình.
(Dương Huỳnh)
Gió mặn Phan Thiết
Qua bao cửa sông, tôi dừng lại nơi đây
Uống ngọn gió mặn mòi Phan Thiết
Trời cao lắm nhưng màu xanh có thật
Như màu cát trắng suốt dọc triền sông.
Trăm con thuyền một dáng thân quen
Như đã gặp bên bến chiều nhật lệ
Cánh buồm dơi chở đầy gió bể
Đã gặp đâu đây trên cảng Hải Phòng.
Và cái dáng đi tần tảo quá chừng
Nhà lô xô dọc con sông nắng chát
Mùi cá nướng ở đâu mà quen thuộc
Tôi dầm chân trên cát bỏng quê nghèo.
Đã qua rồi năm tháng cách xa
Bao cánh rừng bom thù cháy trụi
Đỉnh đèo cao sương mù trùm kín lối
Những đêm nằm nghe thác đổ mà thương.
Những đêm nằm nghe lá dội từng cơn
Bừng tỉnh dậy ngỡ mưa chiều xứ biển
Trăng chảy mãi như một bờ sóng trắng
Như cồn cát nóng mặt trời lên.
Những năm ấy tôi đi tìm em
Tìm Phan Thiết và bây giờ tôi gặp
Tấm lưng trần ánh mặt trời không tắt
Vảy cá dính trên vai, năm ấy nhớ vô cùng.
Tiếng sóng ngoài xa, con nục, con chuồn
Theo vai em về trên bến cũ
Xóm chài nghèo suốt cuộc đời lam lũ
Chiều nay nghe gió hát, sông đầy.
Quá nửa đời người tôi trở về đây
Ứa nước mắt trước biển chiều Phan Thiết
Hết cách xa rồi, đất nước chừ thống nhất
Cả ngọn gió mặn mòi rất thật của đời tôi.
Muối se trên áo em là biển đấy không lời
Qua bao cửa sông vẫn là màu trắng ấy
Em gánh cá suốt một triền cát cháy
Ơi những thôn làng bên bờ biển ơi.
(Trần Nhật Thu)
Xem thêm: Tổng hợp ca dao tục ngữ Đồng Nai, thơ về Đồng Nai hay nhất Tổng hợp thơ, ca dao, tục ngữ về Hải Phòng Tuyển tập thơ về Quy Nhơn hay giúp tìm đến ký ức miền quê
Tỉnh Bình Thuận quê tôi
Hò ơi Mũi Né Phan Thiết, Bình Thuận quê tôi
Có nhiều dừa xanh quằng sai trái ngọt,
Ven đường xanh biếc, thương yêu có biển
Quán ăn, nghỉ mát, khách về bốn phương.
Vạn lòng tình nghĩa Bình Thuận quê hương
Thương em hãy đến một lần ghé thăm
Không quên lầu mộng, ông Hàn Mặc Tử
Chuyện đời bi thương, của tình thi nhân.
Mặn mà nào hơn, nước mắm quê tôi
Nổi tiếng lưu danh, của người Phan Thiết
Ngược về Hàm Thuận bát ngát đồng xanh
Bình Thuận thương lắm, biển, rừng bao la.
Chiều mộng mơ bên nhau chùa Cổ Thạch
Nghe sóng xô, qua hang đá giữa trời
Tà áo dài, tha thướt em dạo chơi
Vào chùa ta cầu, cho duyên đôi lứa.
Hò ơ Bình Thuận xứ biển quê tôi
Biển xanh, cát vàng, bồi hồi vấn vương
Quê hương Bình Thuận thiên đường
Tình ca Bình Thuận mãi thương trong lòng.
Hò ơ Bình Thuận xứ sở anh hùng
Bao năm đổi mới theo dòng thời gian
Toàn dân theo Đảng gian nan
Quê nay sắc thắm biển tràn tình quê.
(Nguyễn Thanh Tâm)
Thăm biển Mũi Né
Biển Mũi Né óng vàng nắng trải
Nước trong xanh mê mải vui chơi
Rạng ngời vẻ mặt thảnh thơi
Giữa hè tháng sáu nghỉ ngơi chốn này.
Dành hai buổi mỗi ngày xuống tắm
Thỏa vẫy vùng tay nắm đùa nô
Ngắm nhìn con sóng nhấp nhô
Tung bọt trắng xóa vờn xô cát bờ.
Tâm được thả hồn thơ vào mộng
Đêm mười rằm lồng lộng ánh trăng
Biển lùa từng vệt sao băng
Ngẩn ngơ trước cảnh chị Hằng ghé thăm.
Trời và biển ngàn năm vẫn thế
Cứ song hành chẳng thể cùng nhau
Nhưng đều chung một nỗi đau
Muôn đời ngàn kiếp nỗi sầu cách xa.
(Chung Mai)
Quê tôi Bình Thuận
Quê tôi đó rừng xanh biển bạc
Những con người khao khát dựng xây
Làm nên cuộc sống đủ đầy
Ấm no hạnh phúc lòng ngây ngất trời.
Quê tôi đó người ơi hãy đến
Những tấm lòng quý mến bạn xa
Lagi một thoáng quê nhà
Buồn vui nào cũng có ta với mình.
Kia Đồi Sứ đẹp xinh trước biển
Mỏm Đá Chim ẩn hiện mây chiều
Càng nhìn lại thấy mến yêu
Sắc trời ửng nắng bao điều vấn vương.
Đồi cát giữa con đường hoa nắng
Hòn Rơm nhìn yên lặng biển khơi
Có ai gửi nhắn đôi lời
Về thăm Bình Thuận vui chơi tháng ngày.
Thuyền ghe chở khoang đầy ắp cá
Biển xanh tươi đẹp cả bốn mùa
Nắng hồng tỏa mát cơn mưa
Hòn Bà giữa biển ai vừa ghé thăm.
Hồ nước nóng bao lần trở lại
Chảy tự nhiên ấm mãi lòng tôi
Cạnh bên hồ cốc đây rồi
Bạn ơi hãy đến về nơi biển vàng.
Bình Thuận mãi chứa chan lòng khách
Lagi mình nào cách xa đâu
Gần thôi ta bắt nhịp cầu
Về đi bạn nhé vài câu chuyện trò.
(Hoa Cỏ Mây)
Nhớ Bình Thuận
Nhớ về Bình Thuận quá đi thôi
Nhớ nắng hồng tươi nhuộm lưng trời
Cát trắng biển xanh chiều vời vợi
Duyên thầm cô gái tuổi đôi mươi.
Nhớ về Bình Thuận quá đi thôi
Ánh mắt thân thương giọng nói cười
Người dân miền biển hồn vời vợi
Nồng nàn bát ngát tựa biển khơi.
Ai về Phan Rí đất quê tôi
Bước xuống cầu Nam đã đến rồi
Xuôi đường xuống bến thăm cảng cá
Tấp nập thuyền ghe rộn tiếng cười.
Cá bạc tôm vàng vui cuộc sống
Sò cua ốc mực nức nao lòng
Mây trắng biển xanh trời lồng lộng
Gió chiều bến cảng nước mênh mông.
Sừng sững băng sông lộng bóng cầu
Đường qua Hòa Phú lá xanh màu
Đầm tôm vuông vức liền san sát
Nắng vàng theo gió trải qua mau.
Đường về Hòa Thắng đất đỏ au
Rẫy rừng khoai cũ thắm tươi màu
Xa trông biển thắm đoàn tàu cá
Theo làn tỏa khói sóng nôn nao.
Ai về Bình Thuận quê ta đó
Rợp bóng hàng dương lắng sóng trào
Quê biển hiền hòa miền cát nắng
Ai xa quê đó nhớ về mau.
(Sinh Hoàng)
Phan Thiết tôi về
Phan Thiết tôi về trưa nắng chang
Mấy chặng dừa xanh, hàng nối hàng
Thanh long nở nụ cười biêng biếc
Lắng lòng nghe gió gọi, âm vang.
Cà Ty êm ái ru phố ngủ
Thuyền ngày xa biển nép bên sông
Phật an giấc tịnh trên Tà Cú
Người xưa nuối vọng bóng Tà Dôn!
Phan Thiết nồng nàn tình biển mặn
Cồn cào thương nhớ vỗ Đồi Dương
Tháp nước mơ chi mà nín lặng
Xui nửa hồn ai vọng cố hương.
Đây nắng Hàm Tân, gió Thuận Nam
Đây dáng trầm ngâm mấy tháp Chàm
Lầu xưa giờ đã thành phế tích
Đâu người năm cũ khói sương loang.
Một lần ghé lại cùng Phan Thiết
Bất chợt nghe chừng dạ Huế thương
Cũng đó êm đềm mà da diết
Người về man mác nỗi vấn vương.
(Từ Nguyễn)
Bình Thuận mãi trong tôi
Bình Thuận quê anh, kiên cường tháng năm
Biển thương bờ nhớ ngọt ngào nghĩa ân
Ôi quê hương sông, núi, biển hiền hòa
Đồi Hồng thơ mộng gió chiều cát bay.
Quê hương anh, lầu Ông Hoàng còn đó
Vần thơ Mạc Tử bi tình dở dang
Hoàng hôn sóng vỗ nắng vàng Đồi Dương
Trăng thanh Mũi Né lung linh sắc màu.
Ôi Bình Thuận ngày đêm thương nhớ
Dục Thanh Bác đến một thời liệt oanh
Đồi Hồng rực rỡ long lanh nắng chiều
Khơi xa mây quyện bầu trời quê tôi.
Bình Thuận ơi! Quê hương muôn sắc màu
Một lần ghé đến thương hoài ngàn năm
Biển xanh ru khúc sóng tình
Hò khoan khoan nhặt cá tôm đầy thuyền.
Quê tôi con gái thật xinh
Cười duyên sắc thắm, hữu tình thơ ngây
Gặp rồi thương nhớ nồng say
Ra đi vương vấn tháng ngày bên em.
(Nguyễn Thanh Tâm)
Về Bình Thuận
Tới Bình Thuận xem biển đông sóng vỗ
Trường Dục Thanh còn nhớ bước chân người
Sông Cà Ty nước chảy mãi êm trôi
Trái dưa hấu đỏ tươi bên cồn cát.
Lầu Ông Hoàng thiết tha trong khúc hát
Vườn thanh long bát ngát giữa mây trời
Dải miền Đông quê em thực đẹp tươi
Như níu giữ bước chân tôi ở lại.
Cồn cát trắng giờ thênh thang trang trại
Đất và người đẹp mãi một hồn thơ
Bình Thuận ơi bao năm đợi tháng chờ
Nay thỏa nguyện ước mơ về với biển.
Hàng dừa xanh vươn mình nghiêng sườn đá
Những ráng ghềnh đẹp quá cảnh trời mây
Quê hương em anh đã tới rồi đây
Hàn Mặc Tử thơ đong đầy cảm xúc.
Vùng cát trắng đơn sơ nhưng chân thực
Say mặn mà vị hạnh phúc tương lai
Yêu thương nhau anh quyết vượt dặm dài
Tới Bình Thuận vui trúc mai sum họp.
(Ngân Nguyên)
Những câu ca dao, tục ngữ Bình Thuận đặc sắc
Trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, có rất nhiều câu ca dao, tục ngữ về tỉnh Bình Thuận thể hiện tình yêu và sự tự hào mà ông cha ta dành cho mảnh đất miền Trung thân thương này. Dưới đây là một số ví dụ điển hình.
- Cọp Khánh Hòa, ma Bình Thuận.
- Đá một đá văng, Cà Ná cá nuốt.
- Cá mòi Phan Thiết, sò huyết Ô Loan.
- Cơm Nai Rịa, cá Rí Rang.
- Cá biển Lạc gạo Đồng Kho Quân dân Bình Thuận ăn no diệt thù.
- Cá cơm “Ông” để mũi Duồng Chờ cho lạch hát đem luôn La Gàn Cá mòi nổi đò bể Hàn Chờ cho lạch hát “Ông” mang vào bờ.
- Ngó lên trên sở Ông Hoàng Ngó xuống Ba Hộ tan hoang cửa nhà.
- Tiếng đồn Đại Nẫm nhiều xoài Xuân Phong nhiều cốm, Phú Tài mạch nha Lấy vợ chẳng lấy đâu xa Con gái Phan Thiết nết na dịu hiền.
- Muốn về Mỹ Á ăn dừa Sợ truông cát nóng, sợ đèo đá dăm Cát nóng, đưa dép anh mang Đá dăm em lượm còn than nỗi gì!
- Sáng trăng anh đánh cá ve Em núp bụi dứa tai nghe anh hò Hò lên ớ bạn hò lên Có đứt em nối có quên em bày.
- Tháng giêng động dài Tháng hai động tố Tháng ba nồm rộ Tháng tư nam non Tháng năm có gió hợp Hòn Tháng sáu thổi lòn hang Cú.
- Thương anh thì cũng muốn thương Sợ truông cát nóng, sợ đường đá dăm Cát nóng anh cõng em đi Đá dăm anh lặt, can gì em lo.
- Thương em anh cũng muốn theo Sợ truông Khe Cả, sợ đèo Tùm Lum.
- Tiếng đồn con gái Phú Yên Con trai Bình Thuận đi cưới một thiên cá nòi.
- Gỏi nào ngon bằng gỏi cá mai Trai nào lịch sự bằng trai lưới rùng Gió Nam thổi tạt Quán Thùng Bậu còn mơ tưởng bạn lưới rùng nữa không?
- Dừa Tam Thanh uống nước trong xanh Phải duyên em chọn nên đành phải theo.
- Chừng nào cho sóng bỏ gành Cù lao bỏ biển anh mới đành xa em.
- Cô kia bớt tóc cánh tiên Ghe bầu đi cưới một thiên cá mòi Chẳng tin giở thử ra coi Rau răm ở dưới cá mòi ở trên.
- Mãn mùa cá nục xa chà Bạn thì xa thợ, anh đà xa em.
- Gỏi nào ngon bằng gỏi cá mai Trai nào lịch sự bằng trai lưới rùng.
- Nước mắm ngon chấm con cá liệt Em muốn có chồng nói thiệt anh nghe.
- Nước mắm ngon “thượng thủ” Chấm miếng đu đủ lờ đờ Em than với anh em còn dại còn khờ Muốn làm dâu cha mẹ biết nhờ cậy ai?
Bình Thuận là vùng đất mê hoặc lòng người vì được thiên nhiên ưu ái ban tặng các danh lam thắng cảnh độc đáo, ấn tượng. Nơi đây sở hữu nhiều cảnh đẹp ngất ngây, lễ hội văn hóa đặc sắc và con người chất phác, thật thà. Mong rằng, thơ về Bình Thuận, ca dao, tục ngữ Bình Thuận sẽ mang đến thông tin bổ ích, giúp du khách thập phương có những chuyến vi vu đầy thú vị.
Đừng quên theo dõi VOH – Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.
Nguồn: https://luatduonggia.edu.vn
Danh mục: Tổng hợp