Top 7 Bài văn đánh giá về hành động của nhân vật Mỵ theo đuổi A Phủ trong ‘Vợ chồng A Phủ’ xuất sắc nhất

“Vợ chồng A Phủ” là tác phẩm xuất sắc được lựa chọn từ tập Truyện Tây Bắc của nhà văn Tô Hoài. Tập truyện này đã nhận giải Nhất và giải thưởng của Hội Văn nghệ Việt Nam 1945 – 1955. Nói về câu chuyện của Mị và A Phủ, tác giả đã mô tả hai hành trình đối lập. Mị và Phủ trải qua những ngày ở Hồng Ngài, nơi họ phải đối mặt với cảnh nô lệ đau đớn. Sau đó, ở Phiềng Sa, họ cùng nhau đấu tranh từ bóng tối của cường quyền và thần quyền để đạt được ánh sáng tự do. Sự kiện quan trọng đánh dấu sự chuyển biến giữa hai giai đoạn chính là hành động Mị cắt dây trói và theo đuổi A Phủ.

Hành động Mị chạy theo A Phủ không chỉ là sự thoát ly khỏi áp lực và đau khổ của cuộc sống mà Mị phải đối mặt. Trong những ngày tháng ở Hồng Ngài, Mị trải qua hai giai đoạn chính: trước và sau khi làm dâu nhà thống lý Pá Tra. Trước khi bị buộc phải chấp nhận cái chết để giữ gìn danh dự gia đình, Mị là một cô gái trẻ xinh đẹp, tài năng, yêu lao động và hiếu thảo với cha mẹ. Mị cũng trải qua những tình cảm như bao người khác, nhưng số phận không khoan nhượng đã giẫm lên tình yêu của Mị. Bị bắt và trở thành con dâu gạt nợ, Mị bị ép phải cúng “trình ma” cho nhà thống lý. Cuộc sống vui vẻ của Mị kết thúc, để mở ra giai đoạn mới, nơi cô trở thành con người lao động mịt mờ và không có lối thoát. Trước gánh nặng nợ nần và áp lực thần quyền, Mị nghĩ rằng việc cúng “trình ma” chỉ làm cho cô trở thành một thân trâu ngựa cho đến khi chết. Mị hoàn toàn mất đi tinh thần và thể xác: “Mỗi ngày Mị càng không nói, cứ lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa.” Mở đầu tác phẩm, tác giả vẽ nên hình ảnh bi thương và cảm xúc bất hạnh của Mị, một cô gái ngồi quay sợi gai trước cửa nhà thống lí Pá Tra, cạnh tàu ngựa. Dù làm bất kỳ công việc nào, cô luôn cúi mặt, biểu hiện sự buồn rười rượi trong cuộc sống.

Thân phận của A Phủ cũng giống như vậy, từ một nạn nhân của cường quyền, thần quyền và chính sách vay mượn nặng lãi của chủ nô phong kiến miền núi. Trước khi trở thành con của nhà thống lý, A Phủ xuất thân “không có bố mẹ, không có ruộng, không có bạc” nhưng vẫn là một chàng trai tươi trẻ và có nhiều phẩm chất tốt đẹp. A Phủ là người tự do của núi rừng, yêu lao động, tự do và giỏi giang: “biết đúc lưỡi cày, biết đục cuốc, lại cày giỏi và săn bò tót rất bạo.” A Phủ còn là người mà nhiều cô gái trong làng ao ước: “Lấy được A Phủ là bằng được con trâu tốt trong nhà.” Nhưng vì tội đánh con quan – A Sử, A Phủ từ chàng trai tự do của núi rừng trở thành kẻ nô lệ, với án chung thân: “đời mày, đời con mày, đời cháu mày tao cũng bắt thế, bao giờ trả hết nợ mới thôi.” Hai con người trẻ tuổi giờ trở thành những kẻ đau khổ, số phận bị định bởi thống lý Pá Tra.

Những ngày tháng làm nô lệ trong địa ngục của Mị tưởng chừng không có lối thoát, nhưng sức sống bên trong cô đã thúc đẩy Mị hành động. Quá khứ tươi đẹp, hiện tại đau khổ và nhục nhã, nhưng tương lai sẽ thế nào? Đêm mùa xuân đã đánh thức nhận thức bên trong Mị, và đến đêm mùa đông, Mị quyết định cắt dây cởi trói cho A Phủ. Hành động này thể hiện sự can đảm tuyệt đối. Mị trân trọng giá trị con người và mạng sống. Sự thương người đã đánh thức tâm hồn Mị, từ đó cô phát triển lòng thương mình, xót thương cho số phận đau thương mà cô đã chấp nhận trong thời gian dài. Mị sẽ không phải chịu cảnh “thổn thức nghĩ mình không bằng con ngựa” hoặc bị A Sử “xách thúng sợi đay ra trói Mị vào cột nhà” nữa. Cô cũng sẽ không phải mượn rượu hoặc tiếng sáo để sống lại những ngày tự do trước đây, vì phía trước là cuộc sống mới, con đường mới.

Hành động Mị chạy theo A Phủ không chỉ là việc thoát khỏi áp lực cuộc sống mà Mị phải đối mặt, mà còn là việc hiện thực hóa khát vọng tự do và tham gia vào ánh sáng cách mạng. Có thể nói đây là giá trị nhân đạo mới mẻ trong sáng tác của Tô Hoài và các nhà văn sau cách mạng nói chung. Lí tưởng thời đại đã thay đổi, con người đã tìm ra lối thoát tinh thần. Trái với những nhân vật trước cách mạng thường rơi vào bế tắc và bi kịch, sau cách mạng, họ đến với sự giải phóng và tự do. Một sự so sánh có thể thấy rõ qua cái kết của Chí Phèo hoặc chị Dậu so với Mị và A Phủ. Hành động cắt dây cởi trói cho A Phủ đã đánh dấu sự bắt đầu của cuộc sống mới cho họ, một cuộc sống hứa hẹn niềm tin, tự do và hạnh phúc.

Hành động Mị chạy theo A Phủ đánh dấu sự kết thúc cho những ngày tháng đen tối của họ ở Hồng Ngài. Tô Hoài đã thành công khi xây dựng một tác phẩm với nhiều khía cạnh: đề tài, kết cấu và nhân vật. ‘Vợ chồng A Phủ’ trở thành biểu tượng của sự hồi sinh của thân phận con người, đặc biệt là những người dân ở vùng cao chống lại ách thống trị của thực dân nửa phong kiến.